MƯA SA GIÔNG - Trang 59

nhấn chuông. Người làm vừa bước ra, Nhật Thống quát lên:
– Gọi Lộc Tú ra đây!
– Dạ.
Cô giúp việc chưa kịp quay vào, Lộc Tú đi ra, lạnh nhạt:
– Mày làm cái gì mà đến nhà tao quát tháo um sùm lên vậy hả?
– Mày mở cửa ra gặp tao!
Nhật Thống lắc mạnh vào cánh cổng sắt:
– Tao hỏi mày sáng nay mày đến nhà tao làm gì?
– Bạn bè cũ tao đến nhà mày không được à? Mày đúng là đứa phản phúc
quên ông mai tìm được vợ cho mày, trả ơn tao như vậy đó hả?
– Nếu là ơn, tao mang ơn mày suốt đời. Nhưng cái này không phải là ơn.
Mày là thằng tồi!
– Câm miệng mày lại!
Lộc Tú mở cửa xua con chó bẹc-giê vừa được mở xích.
– Nếu mày không đi tao sẽ xua chó cắn mày, đừng có ở đó nói bậy bạ.
Con chó bẹc-giê Đức to lớn gầm gừ sau cánh cửa sắt như sẵn sàn vồ cắn
Nhật Thống. Nhật Thống tức giận:
– Tao sẽ đi! Nhưng cần nói cho mày biết, tao sẽ gặp mày. Mày làm cho
Nguyên Hạ sinh trước nửa tháng, đứa bé giống mày, nếu có gì thì chính
mày giết con mày.
Nhật Thống đùng đông bỏ đi. Lần đầu tiên anh biết như thế nào là đau khổ
vì tình yêu. Đứa con đó là giọt máu của Lộc Tú, con thì phải giống cha.
Cơn ghen xéo xắt giày vô Nhật Thống tan nát, anh tắp vào quán rượu, uống
rượu cho đến say mèm mới chịu đứng dậy ra về, chân đi bằng xiên băng nai
tông vào người khác.
Gã con trai tóc vàng sừng sộ:
– Anh kia, có mắt không hả?
Trong cơn say nhìn gà hóa cuốc, gã tóc vàng xa lạ lại ngỡ là Lộc Tú, Nhật
Thống túm lấy ngực áo gã tóc vàng, anh dang tay tung nắm đấm ngay vào
giữa mặt.
– Đúng là tao không có mắt thì sao?
Gã tóc vàng cũng không vừa, đánh lại Nhật Thống, cả hai ôm nhau vật lộn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.