MÙA THU QUEN NHAU - Trang 116

- Tại sao em nghĩ thế?
- Thôi được, em không bắt buộc, có lại hay không là tùy anh quyết định,
nhưng em cũng nên nói rõ em không phụ anh.
- Thu Hà.
Đường dây điện thoại bị cúp đột ngột, Thu Phàm cảm thấy trong lòng mâu
thuẫn trầm trọng. Chàng thấy rõ Thu Hà đã mở phòng ở nhà hàng để chờ
chàng, nguyện ước không thành trải qua mười mấy năm nay lại được tái
ngộ đó là điều hạnh phúc. Nhưng chàng lại e dè và hoang mang, khó xử.
Tấm thạnh tình của Nhược Lan, sự chiều chuộng và kính nể của nàng, nhất
là sự thông cảm nhau trong những ngày qua, chàng có thể bỏ hết những thứ
đó sao? Nếu chàng không đi lại nhà Thu Hà thì sớm muộn gì rồi nàng cũng
tìm đến nhà Nhược Lan. Nhất là khi chàng nghĩ đến con gái của chàng, đứa
bé gái mà hôm nọ lần đầu gặp lại Thu Hà, cô ta ngồi ở tay lái, đứa con gái
có đôi mắt sáng long lanh đó, có nước da thật trắng như nước da của mẹ.
- Thưa giáo sư, điện thoại ban nãy của ai vậy?
- Đó là em họ của thầy, cô ấy mới từ Đại Hàn về đây thăm bà con.
Mộng Linh nhớ lại việc nàng giả làm má của Thu Phàm nói chuyện trong
điện thoại, cô bé lấy làm ngượng ngập nói:
- Hồi nãy em nhận là má của thầy bây giờ em lấy làm hối hận ghê.
- Không sao, vì cô ấy biết em nói đùa.
- Ban đầu em tưởng là thằng cha mắc dịch đó nữa chứ.
Nói tới đây Mộng Linh phát giác có cô Tú đứng bên cạnh, cô ta bèn nói:
- Thôi mình đi giáo sư ơi.
Vừa ra khỏi cửa thì Mộng Linh hỏi:
- Đi khiêu vũ nghe giáo sư?
- Không được, má em biết được má em trách thầy chết.
- Chúng ta về sớm.
Thu Phàm suy nghĩ một lát rồi trả lời:
- Em đi khiêu vũ, thầy đi tìm người bạn, đúng mười giờ thầy chờ em ở
ngoài cửa vũ trường, rồi chúng ta về nhà.
- Vâng, khi nào má em có hỏi thì thầy nói chúng ta đi xem xinê, vậy thì
mười một giờ hãy đến đón em, vì xuất hát chót vãn vào lúc mười một giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.