MÙA THU QUEN NHAU - Trang 14

sách… chẳng hạn như đây nè, những hàng chữ có gạch đít tôi đã thuộc làu
làu hết cả.
Thu Phàm rất cảm động, chàng cầm cuốn tiểu thuyết của Nhược Lan lên
coi, thấy những câu gạch đít đó như thế nầy: "Những gì không thấy rõ rồi,
tình yêu đó không thuộc về tôi" "Bây giờ tôi đã hiểu rõ trên đời nầy chả có
gì cả, chỉ có tình yêu và tiền là đáng giá mà thôi"
Những câu trên là những lời đối thoại của nhân vật trong tiểu thuyết của
chàng, có lẽ những lời đó có thể nói lên tâm ý của đại đa số độc giả. Nhưng
có điều khiến cho chàng ngạc nhiên hơn hết là nàng đã gạch đít dưới những
câu mà chàng cần nhấn mạnh, chẳng hạn như: "Đối với một số phụ nữ nào
đó, họ phải bị người ta đùa giỡn và chà đạp để mà sinh tồn, nếu không làm
thế thì họ đã có cái tính man dại, nhưng cũng có hai loại đàn ông, hạng đàn
ông hiếp đáp và khinh khi phụ nữ, đó là động vật, còn hạng người biết tôn
trọng phụ nữ là con người. Sự lấy vợ của loài người và sự lấy vợ của loài
thú chả có gì khác nhau, chỉ có khác nhau một chút là con người lấy vợ biết
chọn lựa đối tượng, người vợ phải là người nghe chồng kể lể tâm sự, biết
chia xẻ nỗi buồn vui với chồng mình, còn loài vật thì lấy vợ chỉ biết để thỏa
mãn thú tính mà thôi".
Trong khi Thu Phàm đang đọc mấy câu Nhược Lan gạch đít trong truyện
thì nàng nhìn chàng đăm đăm, nàng không ngờ nhà văn mà nàng ngưỡng
mộ kia bỗng dưng lại xuất hiện trong nhà nàng. Người ấy là ai? Do ai an
bài như thế?
Nàng hỏi:
- Chắc ông Phàm xưa kia học triết thì phải?
- Không, tôi học ngoại giao cơ.
Nàng lấy làm thích thú hỏi:
- Bộ Ông định ra làm quan chớ gì? Ở xã hội ngày nay, học rồi không xài
được là việc thường, chẳng hạn như bây giờ lại làm tài tử màn bạc, còn một
người khác nữa hiện đang làm nghề coi tay, đời người là buồn cười như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.