MÙA THU QUEN NHAU - Trang 15

QUỲNH DAO

Mùa Thu Quen Nhau

Chương 3

Trong một vũ trường kia, tiếng nhạc trỗi lên như điên cuồng. Các em mặc
mini jupe ngắn đến mức không còn cách nào ngắn thêm nữa, thời đại nầy là
thời đại gì? Thế kỷ nầy là thế kỷ gì? Ban kích động đánh lên những bản
nhạc khiến cho người ta như đảo điên, như nín thở. Những thứ đó có phải
là những thứ nhu cầu cần thiết cho đời người không? Đó có phải là thứ âm
nhạc để giải thoát cho tâm hồn không? Tiếng nhạc đang trỗi dậy:
"Đèn đỏ rượu xanh như hỏa sơn,
Tại sao không quên đêm nay và ngày mai?
Tại sao không quên sầu khổ và phiền muộn?
Say xưa trong lòng anh,
Say sưa bên tai em... "
Khương đưa Mộng Linh về chỗ ngồi, hai người vừa mới ngồi xuống thì có
tiếng gọi Mộng Linh trong máy vi âm.
- Mời cô Mộng Linh đến nghe điện thoại.
Mộng Linh vừa muốn đứng dậy thì Khương kéo tay nàng ngồi xuống:
- Chắc con Tú chớ không ai hết, em dặn họ nói lại là em không có ở đây
được rồi.
- Không, chắc má em kêu em về nhà ăn cơm chiều.
Mộng Linh đứng dậy đi lại chỗ quầy để điện thoại hỏi cô thơ ký:
- Thưa cô, xin hỏi điện thoại nào gọi Mộng Linh à?
- Điện thoại nầy nè.
Mộng Linh cầm điện thoại lên nói:
- A lô, ai đó?
- Em là Tú đây, chị coi mấy giờ rồi? Tại sao còn chưa chịu về? Em không
thể giấu dùm chị được nữa đâu nhé.
- Đừng lắm mồm, có gì thì cứ nói:
- Đã có giáo sư đến dạy kèm rồi, má đang đợi chị đó.
- Để tao nhảy thêm vài bản nữa sẽ về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.