MÙA THU QUEN NHAU - Trang 147

tiếc ông Hồng vì buôn lậu bị bắt ở tù nên sạt nghiệp, nghe nói bây giờ Thúy
Hồng còn phải cho tiền ông ấy xài nữa.
Lời nói của Thu Hà như muôn ngàn cây kim đâm vào con tim của Thu
Phàm.
- Xin em đừng nói chuyện người khác nữa, hiện giờ anh đã rời khỏi nhà cô
ấy rồi.
- Em khuyên anh nên sớm rời khỏi nhà cô ta, nếu không thì danh dự của
anh sẽ bị phá sản.
- Chẳng phải anh sợ tổn thương đến danh dự của riêng anh, nhưng anh chỉ
sợ rắc rối cho mẹ con cô ta, và tránh sự dị nghi...
- Ở chung nhà với cô ta thì chắc chắn phải bị người ta dị nghị chớ sao.
- Em đừng có nhục mạ anh.
- Chẳng phải em nhục mạ anh, em chỉ muốn anh không bị người ta chê
cười thôi.
Im lặng một hồi lâu Thu Hà mới nói thật cho chàng biết rằng mẹ con họ có
đến nhà Nhược Lan tìm chàng.
- Nếu anh không điện thoại cho em thì em cũng điện thoại cho anh, nhưng
bây giờ anh ở đâu?
- Anh ở tại nhà người bạn, nhưng anh sẽ đi Đài Nam.
- Đài Nam?
- Đúng, bây giờ anh có chút chuyện muốn thanh minh cùng em.
- Anh cứ nói.
Thu Hà lắng tai nghe.
- Những gì của quá khứ hãy cho nó qua đi luôn, bây giờ chúng ta đều già cả
rồi.
- Già thì già chứ có quan hệ gì đến tình yêu đâu, nhà văn mà nói câu nói
như vậy sao?
- Chúng ta tái hợp như vậy liệu có thể được sự tha thứ của xã hội và con
của chúng ta không? Nhất là hiện nay em là người có địa vị trong giới
thương mãi.
- Đây là đời tư của tôi, không ai có quyền can thiệp vào. Tiểu Phàm phải
biết ba nó là ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.