MÙA THU QUEN NHAU - Trang 32

Mộng Linh nhăn nhó:
- Má thật thấy ghét ghê.
Tú từ trong phòng bước ra trông thấy chiếc mini Jupe của Mộng Linh cô ta
trố mắt hả họng định nói chi đó, nhưng chưa kịp nói thì bị Mộng Linh nói
trước:
- ê, mầy dòm gì đó con nhà quê, đây là chiếc Jupe có thể giúp cho thiếu nữ
trình diễn cặp đùi đẹp mầy biết khônng?
- Em có nói chị mặc chiếc jupe đó không đẹp đâu mà chị nói thế?
- Mầy cũng may một chiếc mặc đi, hai đứa tụi mình cùng mặc, như thế má
sẽ không rầy tao.
- Em không dám mặc.
- Đồ ngu, sợ cái gì? Có ai dám ăn thịt mình mà sợ?
- Đi đường bị người ta dòm ngó mắc cở lắm.
- Ối, đầu óc của mầy thuộc thế kỷ 18, mầy không xứng đáng làm con người
của thời đại. Mầy không thấy con gái Mỹ bây giờ không mặc "xú chiên"
mà để ngực hở nữa à? Chẳng lẽ chúng ta còn muốn bó chân như ngày xưa
nữa?
- Tại sao người Mỹ đã lên cung trăng rồi mà mình không so sánh với họ
điều đó mà đi so sánh mặc áo hở hang?
Bị Tú chất vấn, Mộng Linh tìm việc khác để trả lời để biện hộ cho mình:
- Mầy muốn làm thầy đời đó hả? Mầy có thấy phim võ hiệp của Mỹ không,
các hiệp sĩ còn biết bay, biết đi trên vách tường nữa chớ.
Tú ngơ ngác trước câu hỏi của Mộng Linh, vì quả thật nàng chưa thấy phim
Mỹ biết phi thân, biết đi lộn ngược đầu như phim kiếm hiệp Trung Hoa nên
nàng trầm ngâm. Mộng Linh được nước hỏi tiếp:
- Mầy chịu thua rồi chứ?
Tú không hiểu ý:
- Thua cái gì?
- Tao nói từ rày về sau mày đừng có lý luận với tao, vì mầy còn cách tao xa
lắm.
- Ai đi cãi bướng với chị?
- Mầy nói tao cãi bướng phải không? Bây giờ tao hỏi mầy một câu thật giản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.