MÙA THU QUEN NHAU - Trang 90

quanh, trong phòng đầy cả khói thuốc, nặc nồng những mùi hôi tanh và mùi
rượu.
Quả thật số bạc của ông Bá Vạn đưa cho Hồng là số bạc hên, vừa trở lại
chả bao lâu là hắn đã vơ vét muốn hết tiền của những người khác. Hắn nhét
tiền vào túi quần rồi mặt mày tươi rói phủi đít đứng dậy nói:
- Bữa nay mệt quá, thôi về nhà nghỉ một tí đã.
- Sao? Ăn rồi bỏ về sao, làm vậy coi gì được?
- Có ăn được bao nhiêu, vừa vốn cả lời chưa được bảy tám chục ngàn.
Khương chìa tay ra nói:
- Đưa chút đỉnh tiền xài coi mậy.
- Hồi nãy tao thua sao mầy không đưa cho tao?
- ít ra cũng phải đưa chút tiền ngồi taxi chứ.
Hồng nhìn bà Luật sư nói:
- Sao? Có đói không, tôi đưa đi ăn đêm?
Xuân Phụng nũng nịu choàng áo lớn vào cho Hồng rồi nắm tay hắn đi ra
ngoài. Khương nắm vai Hồng lại, Hồng trố mắt nhìn Khương rồi gạt tay
Khương xuống, kế đó đưa cho Khương hai tờ giấy bạc.
- Chỉ có bao nhiêu thôi sao Hồng?
- Mầy còn muốn bao nhiêu nữa, số tiền đó mày mua thịt heo ăn ba ngày
còn chưa hết lại muốn hơn nữa à, có ngon thì tự mày ráng mà ăn người ta.
Hồng nắm tay Xuân Phụng đi ra ngoài.
- Đi bà Luật sư.
Thấy Xuân Phụng đi theo Hồng mà không ngó ngàng gì tới mình, Khương
nổi xùng lên:
- Mầy nhớ nghe Xuân Phụng, khi tao có tiền mầy biết chừng tao.
Xuân Phụng khen Hồng:
- Anh đi là đúng đó anh Hồng, ăn thì phải đi.
- Phải đi chứ sao, nhất là có em ở bên cạnh thì anh càng phải đi để dưỡng
sức ngõ hầu lát nữa phụng sự cho em.
- Anh nói tầm bậy không, ừ mà chúng ta định đi đâu?
- Em nói đi.
Ngay khi đó ông chủ sòng bạc đứng ở sau lưng Hồng gọi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.