MỤC TIÊU THỨ 6 - Trang 265

CHƯƠNG 71

Yuki không thể thôi không nghĩ về gương mặt của Len, quằn quại đau

đớn khi cơn đau tim suýt giết chết ông. Cô để ông lại bệnh viện vào tối qua,
tình hình của ông đã ổn định nhưng vẫn không cử động nhiều được, rồi gọi
điện vào máy trả lời tự động ở nhà David Hale. “Có việc khẩn cấp lắm. Gặp
tôi tại văn phòng vào lúc sáu giờ sáng mai, và hãy sẵn sàng để đến thẳng
phiên tòa”.

Giờ thì Yuki ngồi đối diện với David trong căn phòng hội nghị xung

quanh được đóng ván gỗ thông giờ trông có vẻ cũ kỹ, xấp tài liệu và café
gói uống liền đặt trước mặt cô ấy, hướng dẫn lại để anh bạn trợ lý công tố
viên có thể bắt kịp nhịp độ.

“Sao chúng ta không hoãn vụ kiện này lại nhỉ?” anh hỏi Yuki. Hôm nay

David trông rất chỉnh tề trong chiếc áo khoác màu nâu vàng nhạt vải hình
chữ chi, quần xanh, cà-vạt sọc. Tóc tai không được gọn gàng lắm, nhưng
điều đó cũng không hề gì. Trong số tất cả những người mà Yuki có thiện
cảm trong một thời gian ngắn ngủi quen biết, Hale là người nổi bật nhất.

“Có ba lý do”, Yuki nói, gõ gõ vào bàn bằng cái muỗng nhựa.
“Thứ nhất, Leonard không muốn mất một nhân chứng như Jack Rooney.

Rooney có vai trò rất quan trọng. Ông ta đi nghỉ cùng gia đình trên chuyến
phà đó khi vụ thảm sát xảy ra. Chúng ta có lẽ không thể vời ông ấy trở lại
tòa làm chứng khi chúng ta cần, điều đó có nghĩa đoạn băng mà ông ta quay
sẽ bị cho ra rìa”. “Được rồi”,

“Thứ hai, Len không muốn mất cơ hội làm việc với thẩm phán Moore”.
“Vâng, tôi cũng hiểu điều đó”.
“Len nói ông ấy sẽ kịp có mặt tại tòa trong phần tổng kết”.
“Ông ấy nói như vậy ư?”
“Ừ, khi họ chuẩn bị đưa ông ấy đến bệnh viện phẫu thuật. Ông ấy rất

tỉnh táo và cứng rắn”.

“Bác sỹ nói gì về tình trạng của ông ấy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.