MỤC TIÊU THỨ 6 - Trang 280

Những tiếng cười khúc khích lan ra khắp phòng và lan sang cả khu vực

làm việc của ban hội thẩm, cho đến khi thẩm phán kiên nhẫn gõ chiếc búa
xuống bàn, nói “Mọi người, ý tôi nhấn mạnh là mọi người” - ông nhìn chăm
chú vào Claire qua lớp kính lão - “Tôi không muốn thấy chuyện này xảy ra
nữa. Đây đâu phải là sân khấu hài, và tôi sẽ dẹp sạch hết nếu có thêm bất kỳ
sự bộc phát tập thể nào nữa. Cô Castellano, hãy kiểm soát nhân chứng của
mình đi. Đó là việc của cô đây”.

“Tôi xin lỗi, thưa quý tòa. Tôi hiểu rồi”.
Yuki tằng hắng. “Bác sỹ Washburn, tổn thương của cô xuất phát từ đâu?”
“Ngực tôi bị thủng một lỗ do viên đạn có đường kính 38 ly xuyên qua,

đồng thời nó cũng tổn hại nghiêm trọng đến lá phổi trái và chút nữa lấy
mạng tôi rồi”.

“Chắc hẳn nó rất đáng sợ và đau đớn”.
“Vâng. Còn hơn những gì mà tôi có thể nói nữa”.
“Ban hội thẩm đã xem đoạn băng quay cảnh nô súng”, Yuki nói, còn

Claire thì đọc được trong mắt Yuki một cái nhìn đầy thông cảm. “Cô có thể
kể cho chúng tôi nghe những gì cô đã nói với bị cáo trước khi anh ta bắn cô
không?”

“Tôi nói ‘Thôi đủ rồi, con trai ạ. Đưa cho ta khẩu súng nào.”’
“Rồi chuyện gì đã xảy ra tiếp theo?”
“Hắn nói gì đó, đại loại như đây là lỗi của tôi, và rằng đáng lẽ ra tôi nên

ngăn hắn lại. Việc tiếp theo mà tôi biết là tôi được các nhân viên y tế đẩy ra
khỏi phà trên chiếc xe đẩy y tế".

“Cô cố ngăn không cho anh ta bắn thêm người khác”.
“Đúng vậy”.
“Cô nhìn thấy người khác cố ngăn cản anh ta luôn đúng không”.
“Vâng. Nhưng hắn ta chĩa mục tiêu và bắn tất cả chúng tôi. Nã vào đầu

ông Ng ngay trên boong tàu”.

“Cảm ơn cô, bác sỹ. Đến lượt luật sư bào chữa”, Yuki nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.