MỤC TIÊU THỨ 6 - Trang 349

CẢNH SÁT NHÚNG TAY VÀO VỤ NÀY, CON BÉ SẼ CHẾT NGAY
LẬP TỨC.

GIỜ THÌ MADISON KHOẺ MẠNH VÀ AN TOÀN, CON BÉ SẼ

ĐƯỢC NHƯ VẬY MIỄN LÀ BỌN MÀY GIỮ YÊN LẶNG.

ĐÂY LÀ BỨC HÌNH ĐẦU TIÊN. MỖI NĂM BỌN MÀY SẼ NHẬN

ĐƯỢC MỘT TẤM HÌNH CỦA CON BÉ. THẬM CHÍ CÓ THỂ ĐƯỢC
NÓI CHUYỆN ĐIỆN THOẠI VỚI CON BÉ. CŨNG CÓ THỂ NÓ ĐƯỢC
CHO

VỀ NHÀ. HÃY TỎ RA KHÔN NGOAN VÀ GIỮ MỒM GIỮ MIỆNG.

MỘT NGÀY NÀO ĐÓ MADISON SẼ CẢM ƠN BỌN MÀY VÌ ĐIỀU
NÀY.

Tấm hình của Madison được gửi kèm với bức thư nặc danh được in ra từ

máy in cá nhân trong vòng một tiếng sau khi cô bé bị bắt cóc. Trông con bé
sạch sẽ và không thương tích gì, mặc áo khoác xanh và mang giày đỏ.

“Hắn ta có thể biết là chúng tôi đã không nhận được lá thư đó không?

Hắn ta có biết rằng chúng tôi không cố ý làm trái lệnh hắn không?”

“Tôi không biết, anh Tyler ạ, và thật sự tôi cũng không thể đoán được”.
Elizabeth Tyler ngắt ngang lời tôi, gân cổ nổi lên khi cố nói chuyện.
“Madison là một đứa bé thông minh nhất, tươi vui nhất mà cô có thể

tưởng tượng ra được. Con bé hát suốt. Con bé chơi nhạc rất hay. Và con bé
có điệu cười giòn tan đáng yêu không thể tả”.

“Con bé có bị cưỡng bức không? Con bé có bị xích trên chiếc giường

dưới tầng hầm không? Con bé có bị đói và lạnh không? Có bị đau không?
Con bé có kêu gào, cầu cứu chúng tôi không? Con bé có tự hỏi tại sao
chúng tôi không đến giải cứu nó không? Hay là nó đã vượt qua những
chuyện đó và giờ thì được an toàn trong vòng tay của Chúa?”

“Đây là tất cả những gì chúng tôi có thể nghĩ tới, thanh tra ạ.
“Chúng tôi phải biết chuyện gì đã xảy ra với con gái chúng tôi. Các vị

phải cố gắng nhiều hơn các vị đã từng cố gắng”, Elizabeth nói với tôi. “Và
cô hãy mang Madison về với chúng tôi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.