MƯỜI BẢY KHOẢNH KHẮC MÙA XUÂN - Trang 213

| Chương 11 |

Nửa giờ sau, cạnh Viện bảo tàng Tự nhiên học, Stierlitz nhìn thấy

chiếc ô tô bọc thép “Maybach”. Anh đi qua chỗ xe đỗ và thấy Bormann
ngồi ở ghế sau. Tin chắc rằng không có cái đuôi nào bám theo mình,
Stierlitz quay lại mở cửa xe và nói:

– Chào ngài Bormann! tôi xin đa tạ lòng tin cậy mà ngài dành cho

tôi...

Bormann lặng lẽ bắt tay Stierlitz và nhìn chằm chằm vào mặt anh.

– Cho xe chạy về phía Vandei, – y bảo tên lái xe.

Sau đó, y kéo kính che kín chỗ ngồi tiếp khách với chỗ ngồi của lái xe.

– Tôi đã gặp anh ở đâu rồi nhỉ? – y chăm chú nhìn Stierlitz và hỏi. –

Anh bỏ kính ra xem nào...

Stierlitz bỏ kính xuống đùi và kéo mũ lên một chút.

– Đúng là tôi đã gặp anh ở đâu rồi, – y nhắc lại.

– Vâng, – Stierlitz đáp. – Hôm ngài gắn huy chương Chữ thập cho tôi,

ngài nói rằng tôi có bộ mặt của một giáo sư toán học, chứ không phải của
một điệp viên...

– Bây giờ thì đúng là anh có bộ mặt của một điệp viên, chứ không

phải của một giáo sư toán học nữa. – Bormann nói đùa. – Thế nào, có
chuyện gì vậy, anh kể đi...

Chiếc máy điện thoại liên lạc giữa Bormann với Cục an ninh im lặng

suốt đêm. Bởi thế, sáng hôm sau, khi băng ghi âm nghe trộm được đặt lên
bàn Himmler, thì hắn đùng đùng nổi giận. Nhưng rồi cơn giận qua đi, hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.