MƯỜI BẢY KHOẢNH KHẮC MÙA XUÂN - Trang 157

đầu đi lại trong phòng và y cảm thấy lo ngại, một cảm giác lạ lùng xâm
chiếm lòng y: cảm giác về sự bất lực và tầm thường của mình.

Nửa giờ sau, y lại nhận được một tài liệu cuối cùng sau khi Schlag

được phóng thích, có một điệp viên ở Vụ VI đặc trách theo dõi ông ta.

– Báo cáo của điệp viên ấy đâu? – Eisman hỏi.

– Anh ta liên lạc trực tiếp với đại tá Stierlitz.

– Thế nào, không có băng ghi âm hay sao?

– Không có, – từ phòng hồ sơ trả lời cho y biết, – vì lợi ích của chiến

dịch, được lệnh không ghi âm các cuộc trao đổi giữa anh ta với viên giám
mục...

– Hãy tìm cho tôi điệp viên đó, – Eisman đề nghị. – Nhưng phải tiến

hành thế nào để chỉ có ba người: anh, tôi và điệp viên ấy được biết...

Kaltenbrunner gọi điện cho Müller đề nghị gửi bản mật lệnh của Quốc

trưởng đến Praha cho tướng Gestapo Kruger.

– Kẻo không ông ta lại để cho Praha nguyên lành như trường hợp

Krakow. Và chính ông cũng nên đọc bản mật lệnh ấy, vì đó là một mẫu
mực về lòng dũng cảm và thiên tài của đức Quốc trưởng.

“Đức Quốc trưởng ra lệnh như sau:
Nội dung: về việc hủy diệt các khu vực thuộc lãnh thổ nước Đức.
Cuộc chiến tranh để bảo vệ sự tồn tại của dân tộc ta buộc chúng ta
phải sử dụng – ngay trên lãnh thổ nước Đức – tất cả những phương
tiện có thể làm yếu khả năng chiến đấu của đối phương và cầm chân
chúng lại. Cần phải sử dụng mọi khả năng để trực tiếp hoặc gián tiếp
gây thiệt hại tối đa cho sức mạnh chiến đấu của đối phương. Thật sai
lầm, nếu cho rằng, sau khi lấy lại những lãnh thổ đã bị mất, sẽ có thể
sử dụng các đường giao thông, các phương tiện liên lạc, các xí nghiệp
công nghiệp và các công trình phục vụ công cộng mà chúng ta chưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.