MƯỜI BẢY KHOẢNH KHẮC MÙA XUÂN - Trang 92

| Chương 4 |

Stierlitz chưa hề có ý định gì với giám mục Schlag, khi ông ta bị dẫn

đến chỗ hỏi cung đầu tiên: chẳng qua là anh thi hành lệnh của Schellenberg.
Sau khi nói chuyện với ông ta ba ngày, anh thấy cần chú ý đến vị giám mục
già có thái độ hết sức đường hoàng và ngây thơ này. Stierlitz hiểu rằng nếu
ông ta rơi vào tay bọn Gestapo dưới trướng Müller, thì ông ta sẽ bị chúng
cắn xé ngay rồi.

Những khi có điều kiện, Stierlitz đều cố giúp đỡ những người bị bắt

mà không đủ chứng cớ đầy đủ hoặc không liên quan đến vụ án nghiêm
trọng. Dĩ nhiên, anh cố gắng bảo vệ công tác chính của mình, nhưng anh
không thể làm ngơ trước số phận mọi người. Anh nghĩ ra một hình thức
cứu giúp nhất định: anh “tuyển” những người bị bắt vì những việc nhỏ nhặt
để có thể lập tức thả họ ra, hoặc để họ chỉ bị giam giữ ít lâu ở trại tập trung.
Khi họ được thả, Stierlitz bố trí cho họ vào làm ở những cơ quan mà ngành
tình báo của Schellenberg và, đương nhiên, cả ngành tình báo Liên Xô mà
anh đại diện, đang để ý. Anh yêu cầu họ thu thập tài liệu về những đảng
viên quốc xã quan trọng, nhằm tố giác những tên tay sai tận tụy của Hitler,
nào chuyện buôn lậu, nào việc ăn nói thiếu thận trọng, nào lối sống phi đạo
đức. Như thế là anh thu được “ba cái lợi”. Cứu giúp những người bằng
cách này hay cách khác đã chống đối chế độ Hitler. Nắm được các tư liệu
bí mật do những điệp viên báo thẳng về từ nơi họ được anh bố trí tới làm
việc. Và cuối cùng là sử dụng các tài liệu đó để trừng trị những tên đảng
viên quốc xã trung thành với chế độ.

Trong lúc hỏi cung Schlag và tìm hiểu hồ sơ tố giác ông ta, anh càng

hay nghĩ đến việc vị giám mục già ấy có thể giúp ích gì cho công việc sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.