MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 162

“Nhà em đang cho sửa lại bếp,” tôi nói. “Bếp của bố ấy, nó cũ quá rồi.”
“Mình đi quán Dino được không?”
Chúng tôi thường đến đó những khi không có hứng nấu nướng. Khăn bàn

sọc ca-rô. Tường ốp gạch vân đá. Không khí nức mùi tỏi.

“Ngày mai anh đi được. Bảy giờ nhé?” Anh nói.
Anh sẽ gọi món pizza Fiorentina. Tôi sẽ dùng mì spaghetti von-gole.

Chúng tôi sẽ dùng chung món rau trộn và một suất bánh mì phết tỏi. Sẽ có
cây nến trong chai rượu đầy sáp. Họ sẽ chơi thứ nhạc Ý sướt mướt.

“Cứ như mình vẫn như xưa, Alice à.”
“Ta đã không còn như thế rồi mà.”
“Alice ơi, anh biết vậy, nhưng em lại gọi cho anh.”
“Đừng kêu tên em nữa, giọng anh y hệt như gã môi giới nhà chết tiệt đó.”
Tôi nghe anh hít một hơi. “Được thôi. Anh có việc phải làm. Chúc em

may mắn khi đi đường hoặc bất cứ gì em định làm.”

“Bảy giờ được đó.” Tôi ngửa đầu ra sau để đón mưa rơi lên má. Anh

không nói gì, nhưng chưa cúp máy. “Anh sẽ tới đó chứ?”

“Được thôi.” Anh đang dỗi.
“Vậy nhé.” Tôi nói, rồi chờ anh cúp trước.

• • •

Khi tôi về đến nhà, trên tường không có gì lạ. Cả tuần này không có gì. Là

ai làm thì họ cũng thôi rồi. Thật kỳ khôi là tôi đâm nhớ những món quà ấy.

Vào trong thì thấy thêm hai bức thư nằm ở hành lang. Tôi cứ để vậy, đi

lên lầu, xả nước nóng vào bồn tắm. Làn nước sưởi ấm lòng tôi, khiến tứ chi
tôi rã rời. Tắm xong, tôi khoác chiếc áo choàng tắm mà bố thường mặc – tôi
vẫn chưa bỏ hết mọi thứ - rồi pha sô-cô-la nóng trong cái tách màu đỏ bị
tróc một tí ở tay cầm. Cái bếp có vẻ buồn bã và câm nín, cứ như nó biết sắp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.