MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 181

Những hôm anh nghỉ làm, hai đứa sẽ thả bộ ra bờ sông, mua theo cà phê,

xuống bờ biển nếu nước triều hạ. Hai đứa sẽ săn tìm kho báu – một hòn đá
hình trái tim, một cái vòng bạc lót xỏ vừa ngón tay như chiếc nhẫn. Hai đứa
sẽ thức dậy và đi ngủ cùng nhau.

“Vậy thì thôi,” tôi đáp.
Anh ngước mắt lên, thất vọng. “Anh không hiểu nổi em.” “Ừa, anh không

hiểu đâu.” Tôi không thể suốt đời sống ngoài rìa, điều này tôi khó mà giải
thích cho anh được.

“Mình ở bên nhau được ba năm tốt đẹp, Alice à. Mình có tình cảm với

nhau chứ. Anh chưa từng cố thay đổi em. Anh chưa từng cản em đi đây đó.”

Tôi chẳng nên gọi hẹn anh làm gì. Gặp lại lần nữa cũng chẳng suôn sẻ gì

hơn.

“Những chuyện đó mà anh còn phải kể sao, Kal.” Tôi thấy mặt anh sa

sầm. Một lúc lâu, anh không nói gì.

Rồi lúc mở miệng, anh nói chậm rãi, giọng kềm chế. “Bộ em nghĩ làm

như ý em dễ lắm sao? Từ bỏ chính gia đình mình dễ lắm sao, Alice?” Tôi
cau mày. Anh nói tiếp. “Em bất chấp cả gia đình vì anh được hay không,
Alice? Làm họ buồn tan nát, và không bao giờ gặp họ nữa?”

Tôi ngó anh trân trân. Tôi thích đôi mắt với hàng lông mi dày cong. Tôi

thích cả cái cằm và đôi tai ấy. Tay tôi vân vê nếp lụa ở cổ tay trái. Mép tay
áo được may thủ công. Tôi làm hư bộ đầm của mẹ rồi. Tôi nghĩ về bố và ba
chị em lúc ngồi trong rạp ba-lê, ăn kem đựng trong hộp giấy, so sánh cốt
truyện với phần biểu diễn trên sân khấu.

“Anh nói đúng,” tôi đáp.
Anh chau mặt.
“Anh nói đúng,” tôi lặp lại. Trước giờ tôi chưa nghĩ ngợi cho thấu đáo

chuyện này. “Em không thể từ bỏ gia đình,” tôi nói. Chết tiệt, cả chị Cee tôi
cũng không bỏ để đổi lấy anh.

Anh gật gù, bẻ một miếng vỏ bánh pizza rồi nhằn nhằn. “Tụi mình ở được

với nhau, nhưng chỉ hai đứa mình thôi. Tụi mình xoay xở ổn mà, phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.