MƯỜI KHUÔN MẶT VĂN NGHỆ - Trang 241

lắm, tuy nội dung chưa vượt khỏi ước lệ thông thường với suy tư và rung
cảm của một tình nhân đối với một tình nhân.

“Hôm nay Nga buồn như con chó ốm
Như con mèo ngái ngủ trong tay anh
Đôi mắt cá ươn ướt như sắp sửa se mình
Để anh giận sao chẳng là nước biển…”

Ngôn ngữ của Nguyên Sa trong bài thơ tuy không mới nhưng hình ảnh thật
mới được lồng trong khuôn thức của nhịp điệu làm người đọc dễ rung cảm
và lãnh hội.

“Em nhớ không đã có một lần anh van em
Đã có một lần lâu hơn cả ngày xưa…
Em sợ thời gian như mọt nhấm từng câu thơ
Em sợ thời gian ác như lửa thiêu từng thanh củi
Mắt e ngại như từng con chỉ rối
Em sợ những ngày trời nắng như hôm nay
Em sợ những đường tàu vướng víu như chỉ tay
Không dám chọn lấy một ga hò hẹn…”

Đọc thơ Nguyên Sa tôi có cảm tưởng như được thấy những ý nghĩ thầm kín
của hồn mình. Nó gần gũi. Nó trẻ và sống. Nó chuyên chở từng dung nhan
diễm tuyệt, ngay cả trong lo sợ. Mỗi dòng, mỗi chữ được Nguyên Sa cân
nhắc và sử dụng linh động như nhà phù thuỷ cao tay sai khiến âm binh.
Thơ Nguyên Sa không nóng bỏng, suồng sã, đam mê, khăng khít như Xuân
Diệu hoặc thâm trầm, tế nhị, kiêu sa như Huy Cận mà nó luân lưu, uyển
chuyển giữa hai dòng thơ lớn đó của thời tiền chiến. Tuy đã sống ở Paris
nhiều năm, đã am hiểu văn hóa Tây phương nhất là triết học, mà Nguyên
Sa lúc làm vần thơ vẫn giữ được cái phong thái của thi ca Việt Nam ngay
cả ở những bài thơ mà Nguyên Sa đã sáng tác tại Kinh Đô Ánh Sáng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.