MƯỜI KHUÔN MẶT VĂN NGHỆ - Trang 243

đến triết học.
Nguyên Sa đi vào thi ca với những bước chân mang nhiều ân tình cho kẻ
khác. Kẻ khác, đương nhiên là người con gái, là Tình yêu. Tình yêu đối với
Nguyên Sa như ân sủng, như nguồn thương vô tận, với ngọt ngào môi hôn,
với bấn loạn tâm hồn, với quấn quít vòng tay, với dịu hiền hơi thở. Sự kiện
này rất tự nhiên và bản chất Nguyên Sa như vậy.

“Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát
Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng
Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh
Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung
Bày vội vã vào trong hồn mở cửa…"
("Áo lụa Hà Đông")

Chất thơ Nguyên Sa là chất thơ thuần tuý, ở đó, mỗi âm thanh, mỗi ngôn
ngữ như một lời kể lể, một cầu xin, một đắm đuối. Tình yêu là chuyện
muôn thuở, chẳng phải chỉ Nguyên Sa mới tỏ bày lần thứ nhất, mà con
người ở mỗi thời đại có nhiệm vụ làm-mới-lại những cái gì của-hôm-qua
với khả năng nghệ thuật vô biên. Goethe nói: “Thiên nhiên vẫn y nguyên,
nhưng nhãn quan của mỗi con người làm thay đổi thiên nhiên”
“Goethe et
la littérature universelle. Thornton Wilder). Trong tình yêu cũng vậy, tình
yêu vẫn thế nhưng mỗi kẻ tình nhân làm tình yêu đổi mới:

“Hãy dựa tóc vào vai cho thuyền ghé bến
Hãy nhìn nhau mà sưởi ấm trời mưa
Hãy gửi cho nhau từng hơi thở mùa thu
Có gió heo may và nắng vàng rất nhẹ
Và hãy nói năng những lời vô nghĩa
Hãy cười bằng mắt, ngủ bằng vai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.