MƯỜI NGÀY - Trang 197

Nhưng nhờ sự vất vả của anh và của tôi, Chúa đã ban phước chữa cho đứa
bé lành mạnh.

Người chồng thật thà và sùng đạo đem rượu ngon và bánh ngọt để khoản

đãi người tu sĩ - bạn thân của gia đình và tu sĩ đi theo, mời khách những thứ
cần thiết nhất đối với họ. Rồi anh tiễn khách ra tận ngoài đường, cầu Chúa
ban phước cho họ và không chậm trễ, đặt thợ làm ngay một hình nhân bằng
sáp đem treo cùng với những hình nhân khác trước tượng thánh Ambroadơ
nhưng không phải thánh Ambroadơ của thành phố Milăng.

ĐÀO MAI QUYÊN dịch

NGƯỜI ĐÀN BÀ CHẾT ĐUỐI

Một đêm Tôfanô đóng cửa nhà không cho vợ vào. Mặc dù chị ta van xin

mãi, nhưng vẫn không được cho vào. Chị ta vất một tảng đá tướng xuống
giếng, làm như là mình tự tử. Tôfanô nghe thấy động chạy bổ ra. Chị ta liền
chạy tọt vào nhà, đóng sập cửa lại, rồi tru tréo lên té tát chửi bới chồng.

(Lôret kể chuyện)

Ái tình, quyền uy của mi mới gớm sao! Mi khêu gợi cho người ta tìm

mưu tính kế mới giỏi làm sao? Có triết gia nào nghệ sĩ nào đã có khả năng
hoặc sẽ biết cách thể triển trí thông tuệ, sự sắc sảo và đầu óc tinh tế mà
bỗng nhiên mi cung cấp cho kẻ nào dấn bước vào con đường in gót chân
mi? Do những giáo lý của mà mọi kỷ cương dù từ đâu đến cùng phải lâu
lâu mới xác định được. Mấy câu chuyện trước đã thể hiện rõ cái chân lý ấy.
Thưa các bạn đa tình thân mến của tôi, tôi muốn bổ sung vào các truyện
mạo hiểm các bạn vừa kể, một câu chuyện nữa trong đó nhân vật chính là
một phụ nữ thật bình thường. Ai có thể, ngoài Ái tình: chỉ dẫn cho ta cách
xử sự?

Một anh chàng Tôfanô nào đó có một địa vị khá trong vùng Arêdô.

Người ta cưới cho anh một chị chàng xinh đẹp, tên là Ghita, mà chẳng hiểu
vì đâu, bất thần anh ta đem lòng ghen tuông. Người đàn bà biết thế, tức
giận lắm. Nhiều lần chị đã hỏi chồng duyên cớ vì đâu mà ngờ vực. Anh ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.