MƯỜI NGÀY - Trang 230

- Về đi bảo Calăngđranh giữ mình cho thật ấm. Tôi sẽ đến nhà anh ấy

ngay, và tôi sẽ nói anh ta có cái gì và phải làm gì.

Con bé về nói lại, Xi mông và Bruynô đến liền ngay sau đó. Thầy thuốc

ngồi bên Calăngđranh và bắt đầu xem mạch. Một lát sau, thầy chẩn mạch
trước mặt người vợ.

- Này, anh Calăngđranh ạ, tôi nói với anh như với một bạn thân. Anh chỉ

có mỗi một bệnh là anh bị chửa.

Nghe nói thế, Calăngđranh đau đớn réo lên:
- Tội quá! Tetxa ơi, lỗi tại cô đấy. Cô cứ muốn nằm trên cơ. Tôi cũng đã

bảo cô thế rồi mà.

Nghe chồng nói, chị vợ, vốn tính tất nghiêm, đỏ bừng mặt lên, cúi đầu

và, không nói năng gì, bỏ ra khỏi buồng.

Calăngđranh tiếp tục than vãn:
- Ối cha cha! Tai họa quá chừng! Tôi làm gì bây giờ? Tôi sẽ đẻ đứa con

ấy làm sao đây? Nó ra bằng lối nào? Chà! Tôi thấy rõ mà, người đàn bà ấy,
cô ta đã giết tôi, với cái thói điên cứ muốn thế, cầu Chúa cho cô ấy đau
ngang với tôi! Chà, giá tôi khỏe không bị ốm thế này tôi sẽ nện cho cô ấy
nhừ tử cho mà xem! Nhưng cũng là đáng đời tôi! Đáng lẽ không nên để cô
ấy nhảy lên mình.

Nghe Calăngđranh nói, Bruynô, Bruypfanmac và Nelô chỉ muốn cười

phá lên. Nhưng họ cố nín, về phần thầy Ximông trứ danh thì bụng cứ rung
lên bật cả khuy, giá búng một cái, tất cả răng anh ta cũng bật đi mất. Sau
cùng Calăngđranh trông cậy vào thầy thuốc và van xin thầy khuyên bảo
giúp trong việc này.

- Anh Calăngđranh ạ. - Xi mông lại nói - anh đừng nên buồn phiền như

vậy. Lạy Chúa! May mà chúng tôi kịp thời nhìn ra bệnh. Trong vài hôm và
không đau đớn lắm đâu, tôi sẽ chữa cho anh khỏi. Nhưng anh phải chịu tốn
kém một chút đấy.

- Ối cha cha! Thầy ơi, vì lòng yêu kính Chúa, xin cứ làm đi! Tôi có hai

trăm lia, và đã muốn tậu một lô đất. Nếu cần đến tất cả, xin cứ lấy, để cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.