MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 3 - Trang 101

Một quan chức tại một vùng phía Bắc Trung Quốc thường có câu cửa
miệng mỗi khi uống rượu mời là: “Đi nào! Đi bắn pháo thôi!”

Buối tối diễn ra tiệc sinh nhật, Phạm Li Sa lấy chìa khóa vợ Chủ tịch đã để
sẵn tại lễ tân khách sạn, Cá Nhảy đi theo Phạm Li Sa vào phòng VIP đã đặt
trước.

Phòng VIP rất rộng, bài trí sa hoa, có hai phòng ngủ một chính một phụ,
mỗi phòng đều có nhà vệ sinh riêng, ngoài ra còn có phòng giải trí, phòng
khách. Phạm Li Sa dặn dò Cá Nhảy, lát nữa sẽ có khách đặc biệt, phải phục
vụ tận tình, không được để khách phật ý.

Phạm Li Sa gọi nhân viên khách sạn, lấy cho mình một chiếc hộp giấy lớn,
loại dùng đựng tủ lạnh, đặt ngang trên bàn trà tại phòng khách.

Cá Nhảy không hiểu gì, quay sang hỏi: “Chị Phạm, cái thùng này để làm
gì?”

Phạm Li Sa giọng lạnh ngắt: “Cởi đồ, nằm vào trong, không được lên tiếng
nghe chưa.”

Chàng trai tuấn tú ngoan ngoãn nằm vào trong hộp giấy, trên cổ thắt một
chiếc nơ, cậu ta chính là món quà sinh nhật đặc biệt.

Cá Nhảy nhắm mắt lại, trong lòng suy nghĩ: “Tôi là một món đồ sao? Tôi là
thứ đồ gì thế này?”

Cá Nhảy làm trai bao không có lí do gì đặc biệt, cũng giống như rất nhiều
chàng trai khác làm nghề này, chỉ đơn giản là muốn làm thì làm thôi. Trước
khi bước chân vào nghề, cậu ta là một thợ làm đầu, tóc nhuộm vàng, đeo
khuyên tai, mặc những bộ đồ kiểu Hàn rẻ tiền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.