MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 3 - Trang 342

Cảnh sát trẻ gọi giáo sư Lương một tiếng "sư phụ" rồi lại định quỳ xuống.

Giáo sư Lương khiêm tốn nói: "Thực ra, tôi cũng không thể dạy được gì
nhiều cho cậu cả, tổ chuyên án là một đội nhóm, và tôi cũng chỉ là một
thành viên trong đó mà thôi."

Cảnh sát trẻ vội vàng nói: "Sư phụ, con đã đưa chiếc ghế về đây rồi, sư phụ
không thể nói mà không giữ lời được."

Giáo sư Lương cười hiền từ, đáp: "Cậu có chấp nhận làm học trò của cả tổ
chuyên án không?"

Cảnh sát trẻ ngẩn người ra một chút, rồi cuời hoan hỉ đáp: "Thế thì tuyệt
quá đi chứ ạ!"

Họa Long khẽ cười, nói: "Anh chàng này khiến tôi nhớ Pudding trong vụ
"sát thủ hoa Tường Vi" quá!"

Cảnh sát trẻ hào hứng nói: "Họa Long sư phụ, trò phải theo sư phụ học
quyền cước."

Tô My cảm thấy rất thú vị, hỏi: "Trò ngoan, trò có hứng thú với máy tính
không? Ta có thể huấn luyện trở thành một hacker hàng đầu."

Cảnh sát trẻ ấp úng: "Trò... trò... trò muốn phá những vụ án lớn, tự tay bắt
hết lũ giết người gian ác."

Tổ chuyên án nổi tiếng khắp ngành, cảnh sát trẻ trong chốc lát thêm được
bốn sư phụ cừ khôi, trong lòng vui sướng tột cùng. Giáo sư Lương nhìn
thấy chiếc ghế tròn, trong lòng cũng có chút vui, ông không chỉ muốn thử
thách chàng cảnh sát mới vào nghề, mà còn cảm thấy chiếc ghế đó hình như
có ẩn chứa thông tin gì rất quan trọng. Loại ghế tròn ba chân này bây giờ rất
hiếm thấy, đó là mẫu ghế thịnh hành từ rất nhiều năm trước, trong căn
phòng kia cũng đặt toàn những thứ nội thất lỗi thời. Căn nhà cũ này vì từng
xảy ra án mạng nên đã rất lâu không có ai đến thuê trọ, những món nội thất
trong đó cũng toàn đồ bỏ lại của người thuê cũ nên chẳng có chiếc nào mới
mẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.