MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 3 - Trang 357

Bao Triển tò mò hỏi: "Vụ án "người kén", chẳng lẽ bên trong thì thể phát
hiện ra kén sâu sao?"

Phó cục trưởng Lương đáp: "Chúng ta cứ ăn uống xong xuôi rồi bàn chuyện
cho tiện, thời gian một bữa cơm cũng nào đáng là bao."

Một vị lãnh đạo trong Ủy ban nói: "Các vị mà nhìn thấy cái xác thì không
ăn nổi cơm nữa đâu, nói thực lòng, nghĩ đến tôi cũng không nuốt nổi nữa
rồi."

Họa Long có vẻ không hài lòng, nói: "Lãnh đạo đừng lo, thi thể ghê gớm
chừng nào chúng tôi cũng từng thấy rồi."

Phó cục trưởng Lương lên tiếng giải thích: "Cái xác lần này có phần khác
thường, chúng ta đang ăn cơm, đừng nhắc đến nó thì hơn."

Giáo sư Lương khách sáo nói: "Nếu các vị đã nói thế, cung kính không
bằng tuân lệnh, mọi người cùng nâng cốc nào."

Phó cục trưởng Lương tuổi tầm năm chục, là người phục vụ trong ngành
cảnh sát đã nhiều năm, một tay "lão làng" rất nhiều kinh nghiệm, cái xác
hình cầu tìm thấy trên mái nhà khu lớp học tại trường cấp hai kia, khiến ông
phải trầm ngâm như thế, chưa nhìn cũng biết nó đáng sợ đến mức nào.

Trên bàn đã lên đầy những món sơn hào hải vị, trong đó có một đĩa thập
cẩm om thảo mộc, tôm La Hán, cá chiên xù, nai hầm nhân sâm, rắn rang
muối, chim om nhừ, v. v... Bốn cô tiếp viên mặc áo dài Thượng Hải đẩy hai
chiếc xe phục vụ đi lại mang ra mấy món khác nữa, trong đó có một món
trông như miến xào.

Bao Triển lẩm bẩm một câu: "Một đĩa miến mà cũng phải làm long trọng
thế này à, còn phải lấy xe đẩy ra nữa."

Họa Long ghé tai nhắc nhở: "Bao Triển, đừng nói vớ vẩn, đó là vi cá đấy!"

Món thứ hai được đặt trong chiếc tô bằng sứ Thanh Hoa vô cùng tinh xảo,
trông có vẻ giống một món canh. Phó cục trưởng Lương mở nắp, một mùi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.