MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 4 - Trang 10

Cảnh sát huyện Bắc Hoàn báo cáo tình hình vụ án cho cơ quan cấp cao

hơn, xin viện trợ nhân lực để phá án.

Phó cục trưởng Bạch Cảnh Ngọc cầm chiếc hộp bọc nhung và một xấp

hồ sơ bước vào văn phòng tổ chuyên án.

Ông nói: "Xin lỗi đã để mọi người phải đợi lâu!"

Vẻ mặt bốn thành viên tổ chuyên án đều có vẻ buồn rầu, ủ rũ, nguyên

nhân là vì giáo sư Lương lấy lí do mình tuổi cao sức yếu nên muốn cáo lão
hồi hương, nhưng ba thành viên còn lại không muốn ông ra đi. Họa Long và
Bao Triển cố công níu giữ, họ lưu luyến không muốn xa ông. Tô My khóc
đỏ mắt, lay cánh tay giáo sư Lương, nghẹn ngào nói: "Bác Lương! Xin bác
đừng đi, được không ạ?"

Giáo sư Lương khẽ thở dài, ông xoa đầu Tô My, nhẹ nhàng bảo: "Con

bé này! Đừng khóc nữa nào!"

Tô My vừa sụt sịt vừa nói: "Cháu cứ khóc! Cháu sẽ khóc đến khi nào

nào bác bỏ quyết định nghỉ hưu mới tôi! Bác đã già đâu mà muốn nghỉ?"

Phó cục trưởng Bạch Cảnh Ngọc cười nói: "Đúng là mấy đứa trẻ con!"

Phó cục trưởng cầm hộp nhung và xấp hồ sơ đặt trên bàn ngay trước mặt

giáo sư Lương. Trong chiếc hộp nhung là huân chương danh dự của Bộ
Cong an. Ông chỉ vào hộp gấm, nói: "Một bên là vinh dự dành cho giáo sư,
Bộ trao cho giáo sư để giáo sư vẻ vang áo gấm hồi hương và an hưởng tuổi
già." Sau đó, phó cục trưởng lại chỉ về phía tap675 hồ sơ bên phải, rồi nói
tiếp: " Còn đây là thử thách mới - Một vụ hung án hiếm gặp! Giáo sư
Lương, tôi hoàn toàn tôn trọng sự lựa chọn của giáo sư!"

Giáo sư Lương nói: "Tổ chuyên án là một tập thể, nên e rằng phát huân

chương danh dự cho một mình tôi có vẻ không thích hợp lắm. Tôi kiên
quyết không nhận vật này!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.