MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 4 - Trang 148

Lưu Minh quay sang nhìn Tế Oa hồi lâu, rồi trầm tư bảo: "Tế Oa số khổ!

Bố không cần, mẹ lại chạy theo giai, quẳng nó cho tôi. Tôi vốn định để nó
nối nghiệp mình, định dạy nó viết thơ, nhưng bây giờ... Cậu giúp tìm xem
nhà ai tốt bụng thì tặng cho người ta, chứ đừng cho nó vào trại trẻ mồ côi
mà tội."

Mark nói: "Anh trai chị đâu tôi vừa hay không có con, đang định tìm

đứa trẻ ngoan ngoãn về làm con nuôi, thế thì tôi mang Tế Oa về cho anh chị
ấy nuôi vậy!"

Hai người đang nói chuyện thì cậu bé Tế Oa ngồi cạnh dụi mắt, rồi khẽ

gọi: "Bố... bố ơi!"

Lưu Minh nhẹ nhàng nựng nịu: "Ngủ đi bé! Hầy! Lớn lên bé chớ viết

thơ làm gì nhé!"

Tế Oa chơi một lát rồi lim dìm chìm vào giấc ngủ. Lưu Minh tìm bật lửa

định hút điếu thuốc, nhưng mò trong túi chỉ thấy mấy tờ giấy nhớ, trên đó
toàn viết thơ của anh ta. Anh ta nhìn một lát, thở dài, rồi gỡ mấy tờ ra dán
đầy lên ngực mình, đập mấy cái cho đính chắc. Cậu bé Tế Oa đang ngủ trên
giường chợt trở mình, để hở cả rốn, Lưu Minh tiện tay dính tờ giấy nhớ
cuối cùng lên rốn của Tế Oa.

Lưu Minh thủ thi: "Gọi bao nhiều tiếng 'bố' mà ngoài một câu thơ ra, ta

chẳng có gì để lại cho thằng bé!"

Lúc đó, Lưu Minh đeo găng tay nilon, đây là chiếc găng tay mà quán ăn

tặng để thực khách tiện khi cầm sườn chua ngọt hoặc bóc tôm, chính vì vậy
nên cảnh sát không tìm được dấu vân tay trên giấy nhớ.

Lưu Minh bóp hộp thuốc lá, bên trong rỗng tuếch. Anh ta nói: "Tôi cai

thuốc suốt mấy năm trời, giờ sắp chết chỉ muốn hút một điếu mà cũng
chẳng có để hút!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.