MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 4 - Trang 38

Bao Triển nói: "Cháu không sợ khổ, nhưng có điều đêm nào cháu cũng

vắt óc suy nghĩ xem điểm đột phá của vụ án nằm ở chỗ nào, liệu có phải
chúng ta đã sơ suất trong khâu nào đó? Thời điểm từ bốn đến năm giờ sáng,
cháu đã quan sát rất nhiều lần và nhận thấy trên chợ hoàn toàn không một
bóng người, e rằng lúc hung thủ đi vứt xác thì chẳng có nhân chứng nào
nhìn thấy!"

Giáo sư Lương ngẫm nghĩ một lát rồi nói: "Không! Ta nghĩ ra rồi! Có

một người khả năng đã tìm thấy cảnh hung thủ vứt xác."

Đồn trưởng Đới bật hỏi: "Ai vậy?"

Giáo sư Lương đáp: "Hai vợ chồng ông chủ bán bánh bao! Ngày nào họ

cũng dậy từ bốn, năm giờ sáng để chuẩn bị bày hàng, chắc chắn họ là người
xuất hiện sớm nhất chợ. Sau khi xảy ra vụ án, ông ta không bán bánh bao
nữa, còn chúng ta lại lập điếm canh sau khi vụ án xảy ra."

Đồn trưởng Đới thắc mắc: "Nhưng chúng ta đã thẩm vấn hai vợ chồng

chủ quán bánh bao mấy lần rồi mà họ có phản ánh được tình hình gì đặc
biệt đâu?"

Giáo sư Lương giở lại bút lục thẩm vấn hai vợ chồng họ: Ngày nào hai

vợ chồng ông chủ bán bánh bao cũng dậy lúc bốn giờ ba mươi sáng để
nhóm lò, nhào bột. Họ là người duy nhất có khả năng đã nhìn thấy hung thủ
rải xác. Giáo sư Lương còn chú ý đến một câu nói của ông chủ bán bánh
bao: "Thích tống vào tù thì cứ tống, chỉ cần đừng đòi tiền nộp phạt thì các
người muốn làm gì thì làm." Câu nói này cho thấy cuộc sống của hai vợ
chồng ông chủ bán bánh bao rất khó khăn, nên ông ta vô cùng coi trọng tiền
bạc.

Giáo sư Lương ngẫm nghĩ một lát rồi bảo: "Tôi nghĩ ra một cách!

Nhưng bkhong6 biết có được không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.