MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 4 - Trang 443

Dường như chẳng có lĩnh vực nào bà lão không thông hiểu, bà am hiểu

sâu sắc về vật lí, biết cách làm sao để tiết kiệm lực nhất, cây cổ thụ trên
miệng vực trở thành trợ thủ đắc lực của bà, bà dùng tổ hợp lốp xe và tời
quay, thêm sợi dây thừng để câu mọi thứ nhặt được từ bãi rác lên miệng vực
này.

Chiếc cột đèn không sáng đứng sừng sững giữa hoang vu, vắt vẻo giữa

nguyên sinh.

Khung cảnh đó nên thơ biết bao!

Bà lão mặt mèo bước loạng choạng, giờ bà đã quá già yếu. Nhiều năm

trước, bà từng ngồi dưới cột đèn đường ở nơi hoang dã này để mặc gió táp
mưa sa. Khi đó, bà nuôi một chú hươu bị thương, bà đặt cột điện lên ván
trượt tuyết, rồi để chú hươu kéo ván trượt về.

Bà ngồi yên lặng dưới cột đèn, bầu bạn với bà chỉ có chú hươu què.

Mấy chục năm nay chưa từng có ai đi qua nơi này, cột đèn không có đèn

chỉ thuộc về một mình bà.

Bà lão có cô đơn không? Bà ấy chỉ ngồi trong bóng tối thôi sao? Tuy

sống một mình nhưng bà không hề đánh mất khả năng ngôn ngữ, bà nói
chuyện cùng chú hươu, nói chuyện với gió, bà tự lẩm bẩm với mình: "Mày
sẽ không thể trở thành đèn đầu nếu mày không gánh đêm trên vai."

Mấy chục năm trước, mỗi lần bà lão tóc trắng xuất hành là lại một lần có

người nhìn thấy bà, mặc dù bà đã cố gắng thật thận trọng tránh xa nơi đông
đúc và chọn thời gian ban đêm để đến bãi rác. Nhưng tất cả những người
nhìn thấy bà đều chẳng dám tin vào chính mắt mình, chẳng ai nghĩ bà là
người, thế là bà vô tình biến thành bà lão mặt mèo giết người hút máu trong
truyền thuyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.