MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 5 - Trang 205

CHƯƠNG 4: TƯƠNG TƯ

D

ưới chân núi Trường Bạch có một tiệm thịt chó nhỏ, chủ tiệm là một bà

già, những người trẻ tuổi trong làng đều gọi bà ta là Mạnh Bà Bà, một số
người đã có tuổi thì gọi là Mạnh Ni.

Mạnh Bà Bà chẳng con chẳng cái, cuộc đời bà ta chỉ thuộc về hai người

đàn ông và ba con chó.

Nửa đầu cuộc đời bà tasống cùng rắn, nửa cuối cuộc đời bà ta sống cùng

chó. Khi còn là một thiếu nữ, bà ta đã chẳng mấy xinh đẹp nếu không muốn
nói là xấu xí, chỉ khác ở chỗ không phát phì như bây giờ. Hồi đó, cô ta
trong một chiếc máng bằng thủy tinh, trong máng còn có hàng trăm con rắn
đủ các màu sắc, cô ta và lũ rắn trở thành thứ hàng trưng bày để người ta tự
do tham quan. Tiết mục khép lại buổi biểu diễn của gánh xiếc luôn là màn
đẩy một chiếc xe nhỏ, trên đó có chiếc máng thủy tinh, hoặc gọi là một
chiếc quan tài cũng khôngsai. Một người phụ nữ xấu xí ngồi trong cái
máng, trên người cô ta bò lổm ngổm những rắn là rắn.

Quả thật, màn biểu diễn này hấp dẫn hơn nhiều màn xiếc khỉ. Mỗi khi

tên lùn đẩy chiếc xe có cái máng thủy tinh ra, khán giả đều hô hào ầm ĩ,
cho rằng đây mới là tiết mục xứng đáng nhất cho số tiền mà họ đã bỏ ra.
Khán giả vỗ tay vang rộ, nhưng cô ta chẳng nghe thấy gì, đôi tai cô ta có
phần nghễnh ngãng, trò duy nhất cô ta cần biểu diễn là ở yên trong chiếc
máng sâu lòng bằng thủy tinh kia, cái “quan tài” đó cũng chính là cả thế
giới của cô.

Mặc dù chỉ ngồi yên bất động, nhưng đó là màn biểu diễn vô cùng mệt

mỏi, ví dụ như có lần, vào một chiều mùa hè nóng nực của năm 1982, cô ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.