MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 5 - Trang 246

vã đặt cửa, Bảo Nguyên cũng đặt mười tệ. Ông già lật quân bài ở giữa lên,
nhưng đó không phải là cây A bích, không biết bao nhiêu người đã thua
trong ván đó.

Đây là một trò lừa bịp không hiếm gặp ở các vỉa hè. Đó chẳng phải ảo

thuật gì, chỉ là một trò “tay chân” nhỏ của những lão cờ bạc già đời, cách
làm của họ dễ khiến đối phương nảy sinh ảo giác mà đoán sai.

Bảo Nguyên ngày nào cũng đến bến xe, nói chuyện qua lại nhiều lần,

hắn bỗng trở thành bạn thân của ông già ở đó. Ông già nói rằng mình là
người vùng Đông Bắc, nhưng giọng nói lại đặc chất của phía nam, ông ta
đã bươn chải giang hồ hơn mười năm, quen biết vô số. Một lần, Bảo
Nguyên vừa được nhận tiền lương, hắn mời ông cụ ăn mày uống rượu tại
một hàng bán phở bò tương đối nổi tiếng, ông già cảm kích liền lôi ra biểu
diễn một vài chi tiết cho Bảo Nguyên nhìn.

Ông già đảo bài một cách thuần thục, còn biểu diễn cả màn đảo bài một

tay, sau khi đảo xong ông ra chia cho bốn người. Bảo Nguyên lật bài của
mình lên, mắt hắn sáng rực, là ba cây K. Ông già lật bài của mình lên, cười
một cách gian xảo… Ba con A.

Ông già bảo Bảo Nguyên rút thêm một cây bất kì nữa, hắn rút rồi lật lên,

không ngờ vẫn là một cây A.

Bảo Nguyên nghĩ rằng mình đã gặp được bậc “thánh bài”, liền cầu xin

ông già dạy hắn. Ông già nói: “Không thể dạy không được, phải đóng học
phí chứ.” Nguyên Bảo lập tức lôi chỗ tiền lương mới nhận của mình ra.
Hôm đó, ông già dạy hắn cách trộn bài, cách đổi bài, cách trộm bài.

Bảo Nguyên như người say giờ bỗng tỉnh ngộ, cuối cùng hắn cũng hiểu

vì sao từ trước tới nay mình toàn thua rồi.

Bảo Nguyên hỏi ông già: “Ông giỏi như thế sao không đi đánh bạc kiếm

tiền?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.