MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 5 - Trang 249

biết cho ông ta xem. Trước mặt người thầy trong mộng, Bảo Nguyên không
ngần ngại giở hết các chiêu trò mà mình biết ra. Trần Thế Vinh xem xong
nói: “Tôi thấy cậu rất có khiếu, cũng không đành lòng để phí mất một tài
năng, chỉ cần cậu đồng ý một điều kiện, tôi sẽ nhận cậu làm đồ đệ.”

“Điều kiện gì ạ?” - Bảo Nguyên sốt sắng.

“Rất đơn giản, chỉ có ba chữ thôi, không cờ bạc.” - Trần Thế Vinh quả

quyết.

Bảo Nguyên nghĩ ngợi một lúc, đồng ý: “Được!” Trần Thế Vinh bĩu môi

lắc đầu, nói: “Cậu nói dối.” Mặt Bảo Nguyên lập tức biến sắc, vội vàng
đáp:

“Không đâu ạ.”

Trần Thế Vinh lôi một con dao nhíp trong túi ra, quẳng xuống trước mặt

Bảo Nguyên, nói: “Cứ mấy hôm lại có người đến tìm tôi học nghề, chỉ cần
cậu đủ dũng cảm đâm con dao này vào lòng bàn tay, phế đi một bên tay, tôi
sẽ nhận cậu làm trò. Còn không, cậu cũng đi về theo mấy người kia đi.”

Bảo Nguyên cầm con dao nhíp lên, do dự một hồi lâu, nếu học được

ngón nghề tráo bài điệu nghệ rồi mà lại không được đánh bạc, chẳng thà
đừng học còn hơn. Nhưng bỗng nhiên trong đầu hắn lóe lên một suy nghĩ,
mình không đánh bạc, không chơi trò tráo bài, nhưng có thể đi bắt bọn tráo
bài cơ mà. Ý tưởng đó như ánh chớp sáng lóe lên giữa trời đêm mù mịt, soi
sáng cho con đường phía trước của hắn, cuối cùng hắn hạ quyết tâm, cầm
con dao nhíp lên, găm phập vào mu bàn tay mình. Thế nhưng hắn không hề
thấy đau, cũng chẳng thấy chảy máu, con dao nhíp như một cái lò xo thụt
lủn vào trong cán dao.

Thì ra, con dao nhíp đó cũng chỉ là một dụng cụ làm ảo thuật.

Trần Thế Vinh chính thức nhận Bảo Nguyên làm đệ tử, đây là lần đầu

tiên ông ta thấy một thanh niên dám cầm dao đâm vào tay mình như thế, dù
gì ông cũng luôn muốn tìm một người đủ khả năng để truyền nghề. Ban

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.