MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 5 - Trang 251

chơi mạt chược và bài cửu.

“Cảnh giới cao nhất của tráo bài chính là không tráo bài.” - Trần Thế

Vinh nói.

“Nếu thế dựa vào đâu để thắng được tiền?” - Bảo Nguyên hỏi.

“Hên xui!” - Trần Thế Vinh trả lời.

Các sòng bạc tại Lasvegas - Mỹ và ở Ma Cao đều rất công bằng, không

hề có trò gian lận nào, lợi nhuận kinh doanh của bốn sòng bạc lớn nhất thế
giới đều dựa vào tỉ lệ may mắn. Việc thắng hay thua của các khách chơi bạc
đều do máy móc quyết định, mọi thứ dựa hoàn toàn vào số đen số đỏ của
người chơi, nhưng đứng trên tổng thể mà nói, phần nhiều may mắn vẫn
thuộc về sòng bạc. Sòng bạc thu lợi dựa vào một nhóm khách đánh bạc lớn,
còn các con bạc, nếu cứ không ngừng dấn sâu vào quá trình đánh bạc, sẽ
tạo ra một cơ số cờ bạc lớn, số tiền lời ít ỏi kiếm được từ mỗi lần đánh bạc
đã không còn ý nghĩa gì nữa. Đứng trước tỷ lệ đền bù đã được cài đặt theo
quy tắc có sẵn trong máy tính, các khách đánh bạc mỗi lần đặt cửa thì sòng
bạc đều thắng nhiều thua ít.

Người đầu tiên có tư tưởng tính toán tỉ lệ thắng thua trong cờ bạc là

Cardano của nước Ý sống vào thời Phục Hưng. Gần như ngày nào ông ta
cũng đánh bạc, rồi dần dần kiên định suy nghĩ của mình rằng nếu một
người cờ bạc không phải vì mục đích kiếm tiền, thì không có gì có thể bù
đắp lại những thời gian đã hao phí vào đó. Ông tính toán xem khi cùng lúc
tung ra hai con xúc xắc, thì xác suất nhận được kết quả nào là nhiều nhất,
kết quả cho thấy đó là con số “7”.

Trần Thế Vinh nói với Bảo Nguyên: “Người giỏi còn có người giỏi hơn,

núi cao còn có núi cao hơn, sẽ mãi tồn tại những nhân vật giỏi hơn mình.
Một số nhà toán học, nhà vật lí, nhà hóa học đều có thể là cao thủ mà trước
nay cậu chưa từng gặp.”

Ba tháng sau, Bảo Nguyên đã học xong nghề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.