MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 5 - Trang 298

Nước trong suối chảy ra từ một hồ lớn, bên bờ hồ có nhiều ụ đất hoang,

trên đó mọc rất nhiều những bông cúc đang nhú nụ. Nhìn những ụ đất này
có vẻ giống kiểu mộ nấm ngày xưa, chỉ có một tí chút. Ba kẻ chạy trốn thở
hổn hển, ngồi xuống mấy nấm đất nghỉ ngơi. Ở đây, chúng đã không còn
nghe thấy tiếng chó sủa nữa, ba tên còn chưa hoàn hồn mà đã nảy lòng
tham.

Gào bé đi ra bờ hồ, dùng tay vục nước uống.

Cao Phi vỗ vai Pháo, nói nhỏ vào tai hắn: “Cẩn thận thằng Gào bé.”

Mặt Pháo không chút biểu cảm, giả vờ không nghe thấy gì, hắn bẻ gãy

một khúc cây làm gậy chống, nói: “Đi thôi, chúng ta phải vượt qua được
ngọn núi này.”

Pháo đi trước, Cao Phi đi giữa, Gào bé đi sau cùng. Ba tên men theo một

con đường mòn rất hẹp, băng qua núi đồi sông suối, cứ thế tiến về phía
trước.

Cao Phi cố ý giắt súng ra phía sau lưng, cách tốt nhất để nhử một kẻ

trộm là đặt đồ vật vào nơi hắn dễ dàng với tới nhất. Gào bé chỉ cần thò tay
ra phía trước là có thể rút được khẩu súng của Cao Phi. Thế nhưng hắn
không hề manh động, khi leo qua một mỏm núi lớn, khẩu súng trên lưng
Cao Phi bỗng dưng rơi xuống đất, vừa hay rơi trúng chân Gào bé.

Gào bé nhặt khẩu súng lên, cầm trên tay.

Cao Phi chỉ chờ có thế, lập tức lớn tiếng: “Gào bé, mày định làm gì hả?”

Pháo cũng vừa hay quay lại, thấy Gào bé cầm súng trên tay.

Gào bé cuối cùng cũng hạ quyết tâm, giương họng súng về phía Pháo,

hắn cười lạnh lùng một cái rồi nói: “Đưa tiền đây cho tao.”

“Mày bình tĩnh đi, tao đã làm gì có lỗi với mày chưa hả?” - Pháo từ tốn

nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.