MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 5 - Trang 299

“Trước đây, mày ép tao phải giết người, bây giờ, mày đừng bắt tao phải

giết mày đấy, ném cái ba lô lại đây.” - Gào bé quát.

Cao Phi cúi xuống nhặt hai cục đá. “Đứng yên!” - Gào bé nói.

“Mày giỏi thì bắn đi.” - Cao Phi cười khẩy.

Gào bé bóp cò, nhưng sắc mặt hắn lập tức trắng bệch… Trong súng

không có đạn.

Cao Phi cầm hai cục đá, Pháo nắm chặt cây gậy trong tay, hai tên xông

thẳng về phía Gào bé, Gào bé quay đầu bỏ chạy, nhưng chẳng mấy chốc đã
cụt đường, trước mặt hắn là một vách núi cao. Cao Phi cầm cục đá lên,
Pháo giơ gậy, từng bước tiến lại. Gào bé vừa lùi lại phía sau, vừa xin chúng
tha chết, nhưng chẳng may trượt chân ngã xuống vách núi. Một lát sau, từ
dưới vực vọng lên tiếng một vật nặng rơi từ trên cao xuống đất.

Cao Phi nói với Pháo: “Yên tâm, tôi không có hứng với chỗ tiền của cậu,

hai chúng ta cùng nhau thoát khỏi chỗ khỉ ho cò gáy này, rồi đường ai nấy
đi, tôi đi tìm Ngón Cái và Đinh Bất Tứ, cậu muốn đi đâu thì đi đấy.”

“Được!” - Pháo trả lời.

Tối hôm đó, chúng ở lại trong một hang núi.

Đêm trong rừng vô cùng yên tĩnh, chỉ có mấy tiếng chim đa đa kêu,

không khí rừng núi khiến người ta cảm thấy lo sợ.

Những loại dây leo cuốn đầy quanh các thân cây lớn, những cây cổ thụ

mang dáng vẻ ai oán, mạng nhệt giăng đầy, khi rừng cây trở nên yên tĩnh,
những cơn gió lách qua tán lá như những gã người rừng truyền cành. Dưới
ánh trăng, Cao Phi phát hiện ra một cái bẫy lợn rừng, bên cạnh dựng một
tấm biển báo, nửa đêm khuya khoắt, Cao Phi giả vờ đi vệ sinh, rồi giấu tấm
biển cảnh báo vào trong lùm cỏ. Bên cạnh cái bẫy có một cây mận, quả sai
chi chít, Cao Phi hái mấy quả mận xuống đặt trên cái bẫy, sau đó trở về
hang núi. Pháo nằm bên cạnh đống lửa trong động, hắn cũng không hề
nhắm mắt, luôn trong tư thế cảnh giác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.