MUÔN DẶM KHÔNG MÂY - Trang 113

Chương 5

Gặp nạn tại Thiên San

Trong lòng mọi người: Thiên San là cả một bức họa nên thơ, hùng
tráng; nhưng đối với ngài Huyền Trang năm xưa tây hành thì tại
Thiên San, đâu đâu cũng là tai nạn hiểm nguy, ngài đã từng bị làm vật
tế lễ nơi đây. Cũng chính nơi đây, tôi mới cảm nhận được nỗi khổ trên
bước đường tìm cầu chính pháp của ngài.

Mùa Đông năm 627 kéo dài hơn lệ thường. Đã vào đầu tiết Xuân thế mà
ngày ngày vẫn phải đắp mền lông chim, cuồng phong không dứt. Toàn
ngọn Thiên San phủ đầy tuyết, con đường tơ lụa vẫn chưa tỉnh giấc. Dừng
chân quá lâu tại Qui Tư, nhìn ngọn Thiên San xa xa, lòng ngài Huyền
Trang như lửa đốt, tính lại xuất hành đã sáu tháng nay nhưng đi chưa được
bao xa, nhìn chặng đường dài trước mắt, ngài không thể chờ được nữa.

Ngày nào ngài cũng hỏi han tin tức xem có đoàn thương nhân nào mới

đến không để nghe tin xuất hành. Nhưng xung quanh chỉ là những thương
nhân đang bị bó chân tại thành. Ngài cố thuyết phục họ cùng đi, mặc dù ở
lâu nơi đây tốn nhiều kinh phí, nhưng vì tính mạng và hàng hóa, bọn họ đều
không dám xuất hành.

Đã mấy chục ngày trôi qua, không chờ được nữa, mặc cho lời khuyên

can của quốc vương Qui Tư và mọi người, ngài quyết định lên đường.

Thế là ngài cùng đoàn tùy tùng xuất phát. Ngài Huệ Lập đã từng mô tả

sự nguy hiểm của Thiên San: “Từ khi hiện hữu đến giờ, núi luôn tích tuyết,
đóng cứng không hề tan, hòa lẫn cùng mây, có ngọn nghiêng, có ngọn cao
trăm xích, rất khó leo lên.”

Chặng đường đầy hiểm trở, giả sử có dùng lông che khắp thân cũng

không chống nổi cơn rét. Mọi người đều bị lạnh cóng. Tuy gót ngựa đã
được bọc nệm nhưng vẫn không đi được trên đường băng trơn. Phần đói,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.