MUÔN DẶM KHÔNG MÂY - Trang 36

đùng: “Đừng nói bậy nói bạ nữa”, ông to tiếng: “Bồ tát và Phật của mẹ có
chỗ nào hay? Nếu như họ linh hiển, thì những đứa con của mẹ sao lại chết
đi? Mẹ biết không? Họ không bằng con chó nữa.” Ngoại nghe bố mắng thất
kinh, đây là lời nặng nhất bố nói đối với ngoại. Bà không nói gì, ôm tôi đi
vào phòng.

Bây giờ nghĩ lại, ngoại cùng sống với chúng tôi, chắc chắn cảm thấy cô

độc. Mặc dù ngoại rất thương yêu tôi, nhưng tôi và hai chị vẫn thường
đứng về phía bố, còn đem Phật và Bồ tát của ngoại ra đùa giỡn. Giống như
những người Trung Quốc sinh sau năm 1949, tôi là người thuộc chủ nghĩa
vô thần. Như lời trong “Quốc tế ca”: “Từ trước đến giờ không hề có Đấng
cứu thế nào, cũng không dựa vào hoàng đế thần tiên nào, muốn sáng tạo
hạnh phúc cho nhân loại phải dựa vào chính chúng ta.” Ở trong trường, các
giáo sư cũng từng dạy chúng tôi: “Nhân dân Trung Quốc đã bị chế độ
phong kiến áp bức hai ngàn năm, cũng chẳng có Bồ tát nào đến giúp chúng
ta; Mao Chủ tịch là vị cứu tinh lớn nhất của chúng ta, ông đã cứu chúng ta
ra khỏi nước sôi lửa bỏng.

Tôi còn nhớ một bài thơ thầy dạy: “Sao gọi là Phật? Một pho tượng xi-

măng, hai mắt vô thần, không hề ăn uống, tay chân bất động, không phân
biệt được ngũ cốc, không nhận bà con, bảy đường không thông, gió lộng
khắp nơi, ngồi hoài không đứng, thật là vô dụng.”

Tối hôm ấy, sau khi pha nước cho ngoại ngâm chân, tôi đọc bài thơ trên

cho ngoại nghe. Ngoại không nói gì cả, chỉ hỏi tôi có thích nghe kể chuyện
không. Tôi liền gật đầu. Tôi rất thích nghe bà kể chuyện, có những câu
chuyện ly kỳ y như câu chuyện Tây Du ký. Tôi nhớ có câu chuyện như thế
này: Hồi xưa, có một con chim bồ câu đang bay trên trời, chợt trông thấy
trên đầu là một con chim Nhạn, hốt hoảng nó tìm nơi trốn, nhưng xung
quanh không nơi nào có thể nấp, chỉ có một nhóm người đang đi săn.
Không còn cách nào khác, bồ câu sà xuống trước mặt người thủ lĩnh đoàn
săn cầu cứu. Cũng vừa lúc chim Nhạn bay tới, yêu cầu thợ săn trả lại chim
bồ câu cho nó: “Tôi đã mấy ngày không có gì ăn, và sắp chết đói. Ông
không thương tôi sao?” Sau khi suy nghĩ, người thợ săn bảo chim Nhạn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.