MUÔN KIẾP NHÂN SINH - TẬP 3 - Trang 118

- Có chuyện như thế sao? Chúng ta mải bàn bạc nên không để ý
đến.

Lucius nhìn tôi cười cười, mắt hấp háy:

- Sirius, anh nghĩ sao? Em thấy cả hai trò chuyện vui vẻ lắm. Phải
chăng anh thích Valeria?

Mọi người đều quay sang nhìn tôi, khiến tôi luống cuống không nói
nên lời, chỉ có thể ngượng nghịu gật đầu.

Chú tôi bật cười gật đầu:

- Hay lắm, nếu thế chúng ta cần phải tạo cơ hội cho hai đứa gần
nhau nhiều hơn. Nếu cha nó chưa sẵn sàng thì ta sẽ làm cho nó sẵn
sàng. Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Từ nay Sirius phải thường
xuyên đến gặp Valeria, gặp càng nhiều càng tốt.

Cả gia đình lại xúm nhau bàn tán, và cũng như mọi khi, không ai hỏi
ý tôi thêm gì nữa, và đây có lẽ là lần duy nhất tôi không thấy phật ý
về điều đó. Tuy nhiên chỉ vài hôm sau, chú tôi về nhà trong hốt
hoảng, ông chạy vội đến chỗ tôi, thở hổn hển:

- Sirius, sau này không được liên lạc với Valeria nữa. Thật là việc
động trời…

Cha tôi nghe thấy sự ồn ào nên bước đến, vừa hay nghe được lời
chú tôi. Cha tôi ngạc nhiên:

- Tại sao vậy? Chuyện gì xảy ra thế?

Chú tôi nhăn nhó, vừa lắc vừa kể:

- Không thể tin được. Lâu nay triều đình vẫn theo dõi một nhóm
người Do Thái hoạt động bí mật tại La Mã. Hôm qua quân sĩ đã bắt
toàn bộ đám này khi chúng đang hội họp để cầu nguyện. Điều bất
ngờ là con bé Valeria lại có mặt trong đám này và là một trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.