MUÔN KIẾP NHÂN SINH - TẬP 3 - Trang 194

Piere giải thích, giọng u sầu:

- Bốn đứa chúng tôi rời làng tham dự Thánh chiến dưới quyền chỉ
huy của Hiệp sĩ Theodor trong đội quân của Bá tước Ulrich. Trải qua
nhiều trận đánh với quân Hồi, Bá tước Ulrich tử trận, trong bốn đứa
thì chỉ còn Robert và tôi sống sót. Chúng tôi giải phóng đất Thánh,
thiêu rụi thành phố của bọn Hồi, chiếm được vô số vàng bạc, châu
báu. Khi trở về, triều đình ban phẩm vật và đất đai cho những người
có công. Vì Bá tước Ulrich đã chết nên những người theo ông không
được triều đình quan tâm, chỉ được ban cho đất đai tại các vùng xa
xôi, hẻo lánh. Theodor được phong làm bá tước và ban cho vùng
Verden. Ông dẫn theo vài người thân tín đến đất phong nhận
thưởng. Trên đường, thừa lúc Theodor ngủ, Robert đã ám sát
Theodor, rồi tự nhận mình là ông ấy. Vì có giấy chứng nhận của triều
đình nên Robert nghiễm nhiên trở thành lãnh chúa vùng này. Sau
đó, Robert gửi tôi vào tu viện học làm linh mục để giúp nó việc cai
quản lãnh địa. Tuy nhiên, tôi đâu biết đọc hay viết, vào tu viện cũng
chỉ làm việc quét dọn, lau chùi mà thôi. Sau nhiều năm sống trong tu
viện, tôi thấy mình không thuộc về nơi đó nên đã trốn ra ngoài. Giờ
tôi sống lang thang qua các làng mạc, chút kiến thức học được ở tu
viện giúp tôi có thể đóng vai một linh mục.

Daniel gật đầu, gằn giọng:

- Thì ra là thế. Tôi vẫn thắc mắc làm sao một thằng thất học như
Robert có thể trở thành lãnh chúa được. Hóa ra nó là đứa phản trắc.
Nó còn món nợ với em gái tôi.

Daniel nhìn sang tôi rồi nói thêm với giọng tức giận:

- Babette đã chết từ lâu rồi nhưng con của nó và Robert ở đây. Tôi
muốn đưa Jean đến gặp cha nó. Robert có trách nhiệm phải nuôi
nấng và lo cho tương lai của con nó đàng hoàng, tử tế.

Piere lắc đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.