MUÔN KIẾP NHÂN SINH - TẬP 3 - Trang 206

của những người mắc bệnh cùi. Miền này tương đối hoang vu, xung
quanh đều là rừng núi, nằm xa các thành phố lớn nên triều đình đã
cho tập trung những người mắc bệnh cùi, bắt họ sống tại đây. Nhiều
người mắc bệnh nhưng chưa phát tác đã trốn ra sống trà trộn với
dân chúng nên nhiều người cùng bị lây.

Lời cảnh cáo của người kia khiến cả đoàn lo sợ và hoang mang.
Alfonso quyết định chúng tôi sẽ đi vòng ra tuyến đường đồng cỏ
thay vì đi đường rừng. Đoàn chúng tôi cũng không ở lại ngôi làng
này mà chỉ thu gom một ít lương thực rồi lập tức rời đi. Nhưng chỉ
mấy hôm sau, đoàn chúng tôi lại chạm trán với một nhóm người
mắc bệnh cùi. Hôm đó, gánh hát đang di chuyển ngang một cánh
đồng thì nghe từ xa vọng lại những tiếng chuông leng keng. Alfonso
lập tức cảnh giác, lệnh cho cả đoàn di chuyển lên một gò đất cao để
tránh. Khi đã giữ một khoảng cách an toàn, chúng tôi dừng lại, nhìn
về hướng phát ra tiếng chuông thì thấy một đoàn người mặc quần
áo trùm kín từ đầu đến chân, di chuyển theo hàng. Họ vừa đi vừa
lắc chuông, vừa đồng thanh hô lớn: "Chúng con là những kẻ có tội".
Đợi họ đi khuất, Gilbert giải thích:

- Đó là những người mắc bệnh cùi đang xin chuộc tội. Họ còn
thường tự hành hạ thân xác mình bằng cách sử dụng những que sắt
nóng dí vào thân thể, một phần để chữa ngứa ngáy trên thân thể,
một phần để xin chuộc tội.

Piere nghe thế lại nhắc lại:

- Đó là những kẻ tin theo quỷ Satan nên Thượng Đế đã trừng phạt
họ.

Mona lập tức phản bác, giọng điệu của bà thể hiện rõ sự bất bình:

- Làm sao ông biết họ bị trừng phạt? Thượng Đế vốn nhân từ, làm gì
có việc Ngài làm thế chứ.

Piere cũng không chịu thua, ông hỏi vặn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.