MUÔN KIẾP NHÂN SINH - TẬP 3 - Trang 53

định trốn khỏi doanh trại, ở lại đây để thụ giáo với các bậc hiền triết
nơi này.

Tôi kể cho Timotheus nghe về cái chết của Alexander và câu nói
bằng ngôn ngữ lạ lùng của ngài trên giường bệnh mà lúc đó không
ai hiểu. Timotheus lắng nghe rồi giải thích:

- Đó là ngôn ngữ của xứ này. Câu đó có nghĩa là "Sinh, Lão, Bệnh,
Tử"
"Thành, Trụ, Hoại, Diệt". Biết nhà vua bận rộn, không thể nhớ
hết mọi sự nên một hiền triết xứ này đã dạy cho Alexander hai câu
quan trọng để ông suy ngẫm khi trở về Babylon. Câu đầu dành cho
cá nhân nhà vua, câu sau dành cho quốc gia mà ngài cai trị.

Chúng tôi rơi vào trầm tư, cùng hồi tưởng về những việc đã xảy ra.
Một lúc sau, Timotheus phá vỡ sự im lặng:

- Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về luật Luân hồi và sự liên tục của đời
sống. Chúng ta cứ chết đi sống lại, lúc làm người, khi làm thú vật,
không ngừng nghỉ gieo vào giác quan thứ tám đủ loại hạt giống. Tôi
đã tự hỏi, đâu là khởi đầu của sinh tử luân hồi, đâu là điểm bắt đầu
của một sinh mệnh. Những người thầy Ấn Độ giải thích rằng chúng
ta đã sống hàng trăm, hàng ngàn kiếp trước đây và sẽ còn tiếp tục
hàng trăm, hàng ngàn kiếp sau này. Trong vòng sinh hóa của vũ trụ,
với sự hiểu biết còn hạn hẹp, chúng ta không thể biết về sự khởi
đầu. Tuy nhiên, họ cũng nói rằng đó chẳng phải việc mà ta nên bận
tâm. Chúng ta chỉ nên bận tâm việc làm sao để thoát khỏi vòng lẩn
quẩn này để đạt được sự tự do tuyệt đối.

Tôi buột miệng:

- Cần gì phải tự do. Nếu được làm thần linh như thần Zeus, luôn
sống trong sung sướng thì…

Timotheus bỗng trở nên hết sức nghiêm túc, anh cau mày, ngắt lời
tôi, giọng nói cũng đanh lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.