MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 135

bỏ đi thật xa, anh chẳng cần gì hết, trên đời này anh chỉ cần có em mà thôi.


Chúng tôi đã thề non hẹn biển với nhau hết lần này đến lần khác, giống như
anh là vua, tôi là hoàng hậu thật vậy, nhưng thực ra chúng tôi chỉ là một đôi
trai gái bình thường, vì quá yêu nhau nên chúng tôi mới thốt lên những lời
ngớ ngẩn như vậy.

Trong thư tôi hỏi Bắc, anh có quan hệ với cô gái nào khác không? Ngoài
em ra, anh có nắm tay cô gái nào khác không? Tôi đa nghi đến mức bức thư
nào tôi cũng tra hỏi như vậy, kết quả là thư Bắc viết càng ngày càng ngắn
hơn. Đến cuối cùng anh bảo, hay là chúng mình gọi điện thoại hoặc gửi
email nhé, thư tay viết chậm lắm,hơn nữa bây giờ còn ai viết thư tay nữa
đâu.


Câu nói của anh đã làm cho tôi cảm thấy rất đau lòng, hồi đầu mới viết thư,
anh còn nói thích yêu nhau qua thư từ như thế này, đến giờ lại kêu là phiền
toái.

Cuối cùng chúng tôi đã ngưng hẳn không viết thư cho nhau nữa. Lên đại
học năm thứ 3, tôi thu thập tất cả các bức thư mà Bắc gửi cho tôi, thư nhiều
đến nỗi có thể đóng đầy một hộp lớn, tôi đánh số thứ tự cho từng bức tổng
cộng có 325 bức, bức nào cũng được tôi dùng kéo con cắt, đường cắt phong
bì thư rất thẳng và đẹp, những lá thư Bắc gửi cho tôi đều được anh gấp rất
gọn gàng theo kích thước của phong bì, nét chữ gọn gàng với ba chữ Lâm
Tiểu Bạch. Ba chữ đó anh viết rất đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.