MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 136


Bắc không biết là tôi đã yêu con người anh và yêu cả nét chữ của anh!
Những dòng chữ đó sinh động và tròn trĩnh làm sao, giống như chúng
mang cả hơi thở của con người vậy, sau này mặc dù chúng tôi cũng viết thư
cho nhau qua email, nhưng tôi không còn được có những cảm giác hồi hộp
khi nhìn thấy nét chữ của anh nữa. Những bức thư đó thật sự đã làm đắm
say lòng người.


Sau khi không còn trao đổi thư từ với nhau nữa, tình yêu của chúng tôi đã
dần dần nhạt phai. Đó là cảm giác của tôi, mặc dù xem ra chúng tôi vẫn
không có gì thay đổi, tôi vẫn thường xuyên đến Trùng Khánh, Bắc cùng
thường xuyên đến Bắc Kinh thăm tôi, nhưng tôi có linh cảm rằng, có một
dòng hàn lưu đang len lỏi vào tình yêu của chúng tôi, nó như một nỗi ám
ảnh khiến tôi cảm thấy không yên tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.