MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 149

không còn trong trắng thường xuyên dày vò, ám ảnh cô khiến lúc nào cô
cũng khép mình, đáng lẽ Hiểu Lối phải có một tình yêu vô cùng đẹp mới
phải.


Xe đến trường đại học Bắc kinh, tôi tìm đến một bốt điện thoại và cắm thẻ
điện thoại vào gọi điện cho Bắc, tôi muốn tâm sự với anh tất cả những
chuyện xảy ra trong đêm nay, toàn những chuyện li kì. Chuyện tôi gặp Tiểu
Dao, chuyện Hiểu Lối cầm tay tôi hát, lúc này đây tôi ước ao được ở gần
bên anh, tôi nhất định sẽ bắt anh hôn tôi thật say đắm nồng nàn, xua tan
mọi lạnh lẽo của sáng sớm mùa xuân trên người tôi. Mặc dù tôi biết ông già
quản lý ký túc xá của anh rất đáng ghét, song bây giờ cũng đã là 5 giờ sáng,
cũng nên phải dậy đi thôi.


Chú ơi! Tôi gọi với vẻ rất thân thiện, phiền chú gọi hộ cháu anh Bắc ở
phòng 302 được không ạ, cháu có việc rất gấp chú ạ, cháu là người nhà của
anh ấy. Tôi cố gắng tỏ ra là đang có một việc hết sức quan trọng, nhưng
miệng ông già đó vẫn phát ra những âm thanh khó chịu, còn sớm, lát nữa
gọi lại.


Cháu sẽ bảo anh ấy gởi chú mười tệ, chú xem có được không? Anh ấy sẽ
trả cho chú.

Mười phút sau, tôi nghe thấy tiếng dép của Bắc, mặc dù nghe qua điện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.