MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 273

hơn em sáu tuổi. Hiểu Lối bảo, không tin thì thôi, không tin thì xem chứng
minh thư. Dĩ nhiên, Gia Vĩ không xem chứng minh thư của Hiểu Lối mà
nói: trong sách viết là, tuổi 25 là tuổi đẹp nhất của đời người con gái, tại
sao các ca sĩ minh tinh Hồng Kông, Đài Loan lại toàn nói mình chỉ mới 25
tuổi, tuổi 25 là tuổi rất đẹp, em chỉ muốn mình cũng 25 tuổi. Nghe cái
giọng trẻ con đó, Hiểu Lối đã bật cười.


Mình về nghỉ hay ngồi chèo thuyền dưới trăng hả chị? Gia Vĩ nói, chị còn
phải hỏi à? Nếu chị không mệt thì mình chèo thuyền nhé. Và thế là hai
người liền thuê một chiếc thuyền nhỏ và bắt đầu lướt sóng chèo thuyền trên
các con lạch ngang dọc. Các con lạch đó tựa vô số các sợi dây thần kinh
của vùng sông nước, đan thành các con sông uốn khúc quanh co. Không có
đầu cũng chẳng có cuối, không biết đâu là đầu sông, không phải trăm sông
đổ ra biển. Các con sông này cũng giống như tính cách của vùng sông
nước, không ồn ào, sôi động, suốt đời êm đềm, nhu mì.


Thuyền của họ lướt qua hết con lạch này đến con lạch khác, không ai muốn
phá vỡ sự êm đềm, tĩnh lặng đó. Tiếng mái chèo khua nước và ánh trăng
khiến người ta ngỡ như đang đi trên vùng sông nước của chốn bồng lai.

Họ không biết thời gian trôi qua được bao lâu nữa, chắc là đã nửa đêm rồi.
Hiểu Lối cảm thấy hơi lành lạnh, cảnh vật tĩnh mịch quá. Dường như chỉ có
hai người vậy, không ai nhắc chuyện quay về. Gia Vĩ bảo, chị Hiểu Lối,
nếu như thời gian dừng lại thì hay quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.