MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 278


Tôi cảm thấy mình thật may mắn vì tôi vẫn còn giữ được tình yêu. Bắc là vị
cứu tinh cho tình yêu của tôi, mặc dù tôi đã từng rung động trước Hiểu
Quân, nhưng một cô speaker nổi tiếng của đài truyền hình trung ương đã
từng nói rằng, trái tim tôi chỉ rung động trong khoảnh khắc, có thể tôi vẫn
chưa hề rung động.


Chúng tôi bàn đến chuyện tổ chức đám cưới.


Thời gian đó, chúng tôi đã cùng nhau về Tô Châu một lần. Cả bố mẹ tôi và
bố mẹ Bắc đều đã già, họ đều mong chúng tôi sớm tổ chức đám cưới và
sinh con đẻ cái. Dĩ nhiên, các cụ nghĩ như vậy cũng chẳng có gì là sai,
nhưng chúng tôi chưa muốn lấy nhau sớm, mới 25 tuổi, gì mà phải vội. Tôi
còn muốn chơi thêm 2 năm nữa. Khi đó Bắc cũng nghĩ như vậy, chúng tôi
đến phố Diễm Phấn và thăm lại mái trường mình đã từng học, trường đã
phá hết những lớp học cũ và đang xây nhà mới. Rất nhiều nơi ở Tô Châu
đều bị viết chữ phá để chuẩn bị giải toả, cả hai chúng tôi đều cảm thấy
buồn buồn, những kỉ niệm xưa bỗng chốc ùa về.


Vậy mà bao năm tháng đã trôi qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.