MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 279

Bắc véo mũi tôi và bảo, không ngờ anh vẫn chưa thay người yêu.


Những kí ức ngọt ngào đó vẫn lần lượt quay về, tôi vẫn còn nhớ như in
bưổi chiều hôm đó anh đèo tôi bằng xe đạp, nhớ như in nụ hôn đầu đời của
chúng tôi bên hồ Thanh Hải, nhớ như in tất cả những gì từng khiến tôi rung
động.

Bắc hỏi tôi, có phải em mệt mỏi lắm rồi không?

Cũng có phần. Tôi bảo, anh coi anh trông cũng không còn phong độ như
trước đâu.

Bắc ôm eo và bế bổng tôi lên rồi quay mấy vòng.

Đợt về Tô Châu, chúng tôi vẫn rất quấn quýt. Phụ nữ sống nhờ vào trực
giác, thời gian đó, tôi là vợ của anh.

Sau khi từ Tô Châu về Thượng Hải, Bắc có đi mấy lần Thâm Quyến.

Sau đó, mọi thứ đã có đôi chút thay đổi.


Đầu tiên là anh kêu mệt, nhiều lần không chịu về nhà ăn cơm, tiếp đó là tôi
thường xuyên không tìm thấy anh, đến giờ tôi mới phát hiện ra rằng, nếu
anh tắt di động thì tôi không thể tìm được anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.