MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 280

Thời gian anh đi Thâm Quyến ngày càng dài hơn. Hỏi thì anh bảo, bên đó
mới mở nên mình phải đi giám sát.

Anh đen hơn, gầy hơn, về đến nhà là nằm vật ra giường.

Tôi thương anh, nấu canh thuốc bắc cho anh ăn, đó là món canh anh thích
ăn nhất, nhưng chưa uống xong anh liền lăn ra ngủ.

Người đàn ông trước kia vừa bước vào cửa đã ôm tôi giờ không còn hứng
thú gì với cơ thể của tôi nữa.


Một nhà văn nữ Tiên phong từng nói rằng, muốn xem một người đàng ông
còn hứng thú với bạn nữa không thì chỉ cần xem anh ta còn hứng thú với cơ
thể bạn nữa không. Thật đúng là một câu nói chí lí, người đã từng ba ngày
ba đêm say sưa với các cuộc ái ân, mà giờ đây thậm chí mười ngày, nửa
tháng cũng không thèm đoái hoài gì đến chuyện đó, tất cả chỉ là một chữ:
mệt!


Người mà trước kia khi tôi nấu cơm thường xuyên đứng sau ôm eo tôi, tại
sao bây giờ chỉ ngồi trên ghế sofa xem ti vi đợi cơm. Chúng tôi chẳng khác
gì các đôi vợ chồng già sống với nhau lâu năm, không có hứng thú gì nữa.


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.