MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 357


Hồng Yến chưa bao giờ gặp người đàn ông nào mơ mộng đến vậy. Cô vẫn
cười khúc khích, càng cười càng gợi tình, cô mặc chiếc áo ngủ màu hồng
phấn gợi cảm, trên áo có thêu mấy bông hoa sen nhỏ, Tô Liệt nhẹ nhàng
hôn lên khắc cơ thể cô, nhưng cuối cùng lại không thể làm được gì hết.
Anh quá yêu cô, vì quá yêu nên anh đã căng thẳng đến mức không thể hiện
được bản lĩnh của đàn ông.


Đúng vậy, trong lúc nâng cằm Hồng Yến, tự nhiên Tô Liệt cảm thấy cô vô
cùng đáng thương, mặc dù cô phong lưu, đưa đẩy, mặc dù cô mắt cười lúng
liếng, nhưng anh chỉ cảm thấy buồn, tại sao gương mặt tựa hoa đào đó lại
cô đơn?

Hồng Yến mắng anh là dân văn nghệ sĩ dở hơi.


Cô vẫn chơi bài, uống rượu với đàn ông như thường, vẫn trêu ghẹo những
người mà mình thích.


Cô thường lim dim đôi mắt và nói với Tô Liệt rằng, anh thân yêu, em là
một cây si, em háo sắc lắm, thực lòng là em rất thích đàn ông, nhìn thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.