MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 368

Cuộc đời như vừa gặp gỡ, mà sao lòng ta lại trĩu nặng? Anh nhớ lại buổi
chiều mưa đó, nếu anh không gặp cô, nếu cô không đứng dưới hiên nhà hút
thuốc như một cô gái giang hồ thì làm sao giờ anh phải đớn đau đến vậy?

Khi con được 5 tuổi, Hồng Yến bị bắt vào trại tạm giam một lần


Cô đánh bạc với Mạt Lục nên bị bắt, họ chơi liền ba ngày ba đêm, chơi say
sưa không biết trời đất là gì, khi cảnh sát bước vào, cả hai đều không hề
hay biết.


Sau khi Hồng Yến vào trại tạm giam ba ngày Tô Lịch mới biết chuyện, vì
phải nộp tiền phạt nên bắt buộc anh phải xuất hiện.


Dịp đó xưởng sản xuất thuốc của bố Tô Liệt làm ăn không thuận lợi, một
xưởng sản xuất thuộc loại vừa của một thành phố nhỏ, chỉ sản xuất thuốc
kháng sinh và thuốc cảm, lúc được lúc không, bố anh thấy anh không có
chí tiến thủ nên không đếm xỉa gì đến anh nữa. Gia đình mỗi ngày một lụi
bại hơn. Còn mẹ anh thì ngày nào cũng chỉ thẳng vào mặt Hồng Yến chửi,
mày là con hồ li tinh, mày chết đi cho tao nhờ. Nhưng rồi chửi mãi cũng
chán nên bà cũng chẳng thèm quan tâm gì nữa, không có việc chẳng bao
giờ bà đến, thậm chí ngay cả đứa cháu bà cũng chẳng đoái hoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.