MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 388

bên cạnh tôi, chỉ cần mỗi khi ngẩng đầu được nhìn thấy gương mặt đó là tôi
cảm thấy mãn nguyện lắm rồi.

Cố Vệ Bắc, chắc chắn là anh vẫn chưa chết, đúng không?


Đoạn Thanh Trù thích tiêu tiền, tiêu tiền không tiếc tay. Cậu ta nói, Tiểu
Bạch, tôi thích tiền, tiền có thể giúp tôi cảm thấy được sống rất thoải mái.
Những lời nói đó thật quá tầm thường, Bắc không bao giờ nói những lời
như vậy, nhưng, tôi đã nhịn được hết, tôi bảo, được, cậu tiêu đi.


Tôi cho Đoạn Thanh Trù rất nhiều tiền, nhiều thẻ nạp tiền, mặc cho cậu ta
tiêu xài, chỉ cần cậu ta chịu nghe lời. Ở công ty cậu ta ngày càng xấc xược,
vô tổ chức, cãi nhau với phó giám đốc Thành Thành, Thành Thành đến tìm
tôi, tôi bảo, thôi cậu bỏ qua cho. Tôi sẵn sàng xin lỗi hộ cậu ta vì cậu ta là
Cố Vệ Bắc do tôi chăm sóc.

Thực ra cậu ta không giống Bắc, có giống cũng chỉ giống gương mặt mà
thôi.


Khóe mắt tôi đã bắt đầu xuất hiện những nếp nhăn nhỏ, da tôi không còn
mịn màng như trước, tôi đã 27 tuổi, so với thuở 16 tuổi đã cách quá xa, chú
chim tuổi thanh xuân của tôi đã một đi không trở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.