MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 53

Bên hồ Thanh Hải, hai chúng tôi dang tay và đứng trầm ngâm rất lâu, mặt
hồ trong xanh như nước mắt, nước mắt tôi lăn dài trên má, vừa khóc tôi vừa
nói, nếu một ngày kia anh không còn yêu em, em sẽ biến thành hồ Thanh
Hải, tất cả nước trong hồ đều là nước mắt em, em sẽ nhấn chìm anh.

Nhắm mắt lại, Bắc nói.

Tôi nhẹ nhàng nhắm mắt lại.

Tôi cảm nhận được bóng anh đang nhẹ nhàng lướt tới, rồi anh dang tay ôm
lấy eo tôi, và đôi môi bỏng cháy ập xuống, dù ánh mắt vẫn đầy vẻ hoang
mang - chúng tôi đã danh nụ hôn đầu đời cho nhau.

Xen lẫn giữa nước mắt và lạnh giá, chúng tôi đứng bên hồ Thanh Hải và
thề rằng: suốt cuộc đời sẽ không bao giờ xa nhau!

Chúng tôi đăng kí nghỉ tại hai phòng nghỉ của nhà trọ, khi đã tắm rửa xong
xuôi, Bắc đến gõ cửa phòng tôi, tôi hỏi anh làm gì đấy, định giở trò gì
hả.Tôi chỉ muốn đùa tí chút, còn lòng thì vui vô hạn.

Nói chuyện một lát nhé, chỉ một lát anh sẽ ra ngay.

Tôi mở cửa, anh ngồi đối diện với tôi, cả hai chúng tôi đều cúi đầu không ai
nhìn ai. Hai cô cậu mới mười tám tuổi cứ ngồi như hai kẻ bất bình thường.
Anh bảo, anh về phòng đây.

Về hả? Tôi nói, vâng anh về đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.