MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 64

Không, Bắc bảo, khi nào em thực sự thiếu tiền tiêu anh mới bán thân, bán
thân vì em còn đáng, chứ bán thân vì người khác, đợi đấy, thà chết chứ
không chịu nhục.

Dịp Lí Trách mời chúng tôi đi chơi ở đập Sa Bình, Lí Trác tự tay lái xe đến
đón chúng tôi. Thử nghĩ mà xem, hồi đó có mấy ai là sinh viên có xe Benz
chứ? Trong khi Lí Trác lại nằm trong số đó. Tôi mừng thầm, giả dụ Bắc là
một người ham tiền thì anh đã đánh mất mình từ lâu rồi, gì còn thèm đếm
xỉa đến tình yêu? Nhìn kiểu xưng hô anh chú, tôi thấy đúng là giữa họ
không có gì. Đặc biệt là Lí Trác, liên mồn mẹ nọ mẹ kia khiến Bắc đỏ cả
mặt, anh bảo, thế thì ai dám lấy, chẳng khác gì sư tử cái, lấy thì chắc chắn
chết dưới tay mụ ta.

Kết quả của những lần tôi bôn ba ngược xuôi từ Bắc Kinh tới Trùng Khánh
là Lí Trác đã trở thành bạn thân của tôi, nói như lời của Bắc thì Lí Trác trở
thành nội gián của tôi ở Trùng Khánh, theo dõi Bắc ở mọi nơi, mọi lúc.

Tình bạn giữa tôi và Lí Trác vẫn khá gắn bó trong những năm sau này, sau
khi tốt nghiệp, Lí Trác đã giúp đươc Bắc rất nhiều việc, nếu không công ty
của Bắc cũng không thể được thành lập sớm như vậy. Sau này Lí Trác đã
sang <ĩ. Khi đến nơi, Lí Trác còn viết email cho tôi, Lí Trác bảo tôi rằng cô
rất yêu, vô cùng yêu Bắc ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy anh, nhưng hồi đó
trong trái tim anh chỉ có một mình tôi, Lí Trác đành phải dùng cách đó để
tiếp cận anh và trở thành bạn thân nhất của Bắc. Tiếc rằng, cuối cùng Bắc
vẫn không hề biết rằng, cô bạn Lí Trác đầy nam tính đó lại đem lòng yêu
anh.

Mỗi lần tôi đến Trùng Khánh, Bắc đều giao tôi cho Lí Trác vào buổi tối.
Ban ngày, chúng tôi lang thang đi chơi khắp nơi, tìm chỗ nào vắng người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.